Nô bộc không phải nô lệ, là kết quả nghiền ép của tư bản.
Có vài người vì gia đình quá nghèo, không sống nổi nữa, nên gia đình đó sẽ đem đứa nhỏ từ 14 tuổi trở lên "Bán cho" công ty.
Công ty sẽ cho bọn họ một số tiền, sau đó sẽ ký một bản hợp đồng lao động dài đến 80 năm với đứa nhỏ đó, trong hợp đồng quy định, công ty sẽ cung cấp tiền lương, nơi ăn chốn ở, ủy thác huấn luyện và các phúc lợi khác cho đứa nhỏ của bên B.
Sau đó trong vong2 80 năm, đứa nhỏ sẽ có nghĩa vụ làm việc cho bên A là công ty.
Trong kỳ hạn của hợp đồng, bên B muốn kết thúc hợp đồng, cần trả một số tiền bồi thường hợp đồng với giá trên trời cho công ty.
Một số tiền bồi thường hợp đồng mà bọn họ căn bản không trả nổi.
80 năm, đây là hạn mức cao nhất trong hợp đồng lao động được pháp luật quy định định của thế giới Bên Trong, 14 tuổi là độ tuổi nhỏ nhất để ký kết hợp đồng lao động.
Nếu như một người nô bộc bắt đầu từ 14 tuổi, tới năm 94 tuổi còn chưa chết, vậy sẽ được tự do.
Nhưng trên thực tế, nô bộc rất hiếm có người sống đến 94 tuổi.
Vì vậy dần dần, từ ngữ nô bộc liền sinh ra.
Cũng không phải nhân loại của thế giới Bên Trong về tới thời đại của chế độ nô lệ, mà là khi pháp luật không còn bảo vệ người yếu, bạn sẽ rõ ràng lực lượng của tư bản có bao nhiêu mạnh mẽ.
Loại nô bộc này thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ten-cho-bong-dem/1682195/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.