Bởi vì ăn theo từng nhóm, một bữa ăn sáng ăn tới buổi trưa.
Trong lúc này, Lưu Đức Trụ ngồi bên cạnh bàn ăn làm đủ hình dạng, cầm đủ khí thế, dường như càng diễn càng nhập vai.
Đợi cho tất cả tù nhân trở về phòng giam, tất cả mọi người cảm thấy bản thân đã đoán được chân tướng: trong nhà tù có thêm một vị lão đại không thể trêu vào, hơn nữa địa vị tựa như trên hai người Diệp, Lâm.
Có vài tù nhân thuộc sở hữu của tổ chức, đã bắt đầu suy nghĩ làm sao đem tin tức này truyền ra.
Quảng trường của nhà tù dần dần khôi phục yên tĩnh, Lưu Đức Trụ quay đầu nhìn lại, thình lình thấy hai người Lâm Tiểu Tiếu, Diệp Vãn đang mặt không biểu tình nhìn chăm chú vào mình.
Bộp một tiếng.
Lưu Đức Trụ quỳ trên mặt đất nói: "Xin lỗi."
Hành động này vừa xuất hiện càng làm Lâm Tiểu Tiếu và Diệp Vãn nhìn nhau mơ hồ.
Lâm Tiểu Tiếu thấp giọng xúc động nói: "Loại co được dãn được này, rất thích hợp làm người đại diện, phàm làng` có chút cốt khí, có chút chí khí, đều không muốn làm con rối cho người ta."
Lưu Đức Trụ nghiêng đầu đem tai nghe lấy ra, hắn gấp gáp giải thích: "Những chuyện vừa rồi đều là chỉ thị trong tai nghe, hai ngài ngàn lần đừng chú ý."
Khi đang nói chuyện, Khánh Trần mang theo mặt nạ mặt mèo từ trong phòng bếp đi ra: "Biểu diễn còn khẩn trương, nhưng ứng phó những Người du hành Thời Gian mới đến đã đủ. Quay về phòng biệt giam đi, sau đó thời điểm cần mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ten-cho-bong-dem/1682192/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.