Vốn Khánh Trần chỉ muốn nói lời khách sáo, nhưng hắn không nghĩ tới tâm tính của Nam Canh Thần vậy mà chuyển biến nhanh như vậy.
Mắt thấy vừa rồi còn lo lắng hãi hùng, sau một tiết học liền dự định trở thành nhân vật chính của thế giới.
Khánh Trần có thể nói cái gì? Cậu vui vẻ là tốt rồi.
Lúc này, Nam Canh Thần đã nghiêm túc thảo luận với Khánh Trần: "Tôi nói là giả như, giả như tôi có thể xuyên không, vậy tôi có thể mang đồ vật công nghệ cao trở về bán hay không hả?"
"Không biết, " Khánh Trần nói: "Cũng có thể không mang về được."
"Cậu xem bọn họ đều đem cánh tay máy và vân vân mang về, " Nam Canh Thần nói: "Cậu yên tâm, đến lúc đó nếu như tôi thật sự phát tài, sẽ mời cậu đi ăn."
Khánh Trần biết thế giới kia thật sự nguy hiểm, làm bạn tuy rằng muốn có một chút bí mật, nhưng tóm lại vẫn hy vọng đối phương có thể bình an trở về, cho nên tốt bụng khuyên một chút: "Cậu xem có không ít người xuyên không đều nói bản thân mình gặp nguy hiểm, cho nên cậu vẫn là cẩn thận một chút, đừng cứ mãi nghĩ chuyện làm gì."
Nam Canh Thần im lặng vài giây, sau đó hỏi: "Đến lúc đó cậu muốn đi nơi nào ăn?"
Khánh Trần: ". . ."
Nam Canh Thần trong lòng yên lặng tính toán mộng tưởng làm giàu ngày sau, chỉ có Khánh Trần biết, khi trở về không thể tùy tiện mang theo đồ vật về.
Đến lúc đó Nam Canh Thần mời mình đi ăn, bộp một cái đem cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ten-cho-bong-dem/1682102/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.