Năm Thẩm Quân mười tám tuổi cũng vừa tốt nghiệp cấp ba. Thẩm Thiên Nhạc xin Thẩm Minh Hạo cho anh đi du học ngành kinh doanh với lý do là ông có quá nhiều công ty con, nhiều như vậy thì công việc cũng sẽ nhiều nên không thể giải quyết hết. Nên muốn cho Thấm Quân có cơ hội thăng tiến phát triển. Tìm một chỗ đứng vững chắc trong Thẩm thị.
Thẩm Minh Hạo thừa thấy cái lý do đấy hết sức lố bịch. Công việc có nhiều mấy thì trong hơn hai mươi lăm năm qua ông vẫn giải quyết ổn thỏa. Làm gì cần đến một tên nhóc vắt mũi chưa sạch.
Vả lại chi nhánh công ty con đều có giám đốc quản lý chứ có phải một mình ông làm đâu.
Thẩm Minh Hạo chẳng những không vạch trần cô mà còn đồng ý cho Thẩm Quân đi du học. Để xem con bé muốn làm gì, chưa gì mà đã muốn cho thằng bé đấy một chân trong tập đoàn Thẩm thị của ông.
Những gì người hầu trong nhà bàn tán làm sao Thẩm Minh Hạo lại không biết được. Nhưng với một đứa trẻ không rõ lai lịch thì vẫn phải đề phòng.
Tập đoàn Thẩm thị.
"Thư ký Cao anh tìm lai lịch của thằng bé đó sao rồi?" Thẩm Minh Hạo chăm chú vào tập hồ sơ trước mặt, giọng nhàn nhạt hỏi.
"Dạ! Nó là trẻ mồ côi, được đưa vào cô nhi viện từ lúc hai tuổi. Sau đó cô nhi viện đó được phá dỡ, toàn bộ trẻ mồ côi đều không có nơi nương tựa nên lang thang khắp nơi. Ngoài ra không còn bất kì cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791690/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.