Chập tối Thẩm Quân mới về nhà, trên người còn thoang thoảng mùi rượu. anh đi đến trước cửa phòng ngủ Thẩm Thiên Nhạc gọi. "Chị! Mở cửa."
Người hầu đi qua thấy vậy thì vừa cười vừa nói. "Cậu chủ! Tiểu thư đi ngủ từ sớm rồi. Giờ này không còn thức đâu."
Thẩm Quân: "Ngủ rồi?"
"Dạ!" Cô ta lén nhìn biểu hiện của Thẩm Quân. Vẻ mặt trông rất khó coi.
Thẩm Thiên Nhạc đứng sau lớp cửa áp sát tai vào nghe. Gì vậy? Hôm nay cậu ta lại đến, Thẩm Thiên Nhạc thật sự không biết phải đối mặt với con người này thể nào mà. Đúng là xấu hổ chết mất. Không đúng, tại sao cô phải xấu hổ? "Hừ!" Thẩm Thiên Nhạc dứt khoát xoay người đi ngủ.
Mấy năm nay Thẩm Quân không có ở nhà nên cũng không có nhiều chuyện để bọn họ bàn tán, đúng là quá nhàm chán. Bây giờ về rồi lại có chuyện để giải trí.
Tối qua cô ta thấy Thẩm Quân vào phòng Thẩm Thiên Nhạc nhưng mãi không ra. Dù gì cũng từng tuổi này rồi không lẽ có chuyện gì cô ta lại không biết. Cô nam quả nữ ở chung, đúng là một màn đặc sắc.
Thêm biểu hiện vào buổi sáng của Thẩm Thiên Nhạc càng làm cô ta chắc chắn hơn. Nhưng phận tôi tớ nào dám hé một lời. Nếu có thì cũng chỉ dám nói sau lưng mà thôi.
Thẩm Quân chán nản quay về phòng. Anh ngồi trên giường day day thái dương, vì uống rượu nên đầu óc anh có hơi đau nhức, tửu lượng của Thẩm Quân không tốt nên uống một chút cũng sẽ say.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791683/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.