Sau hôm đó Thẩm Quân bắt đầu làm việc tại Thẩm thị nhưng không phải là giám đốc hay quản lý như mọi người vẫn tưởng. Anh giữ chức vụ là nhân viên như bao người mới bước vào tập đoàn.
Công việc này phải nói là không có gì làm khó được Thẩm Quân, anh giải quyết công việc nhanh chóng ổn thỏa. Làm việc được hơn một tháng cũng mang về vô số hợp đồng cho Thẩm thị.
Thẩm Minh Hạo nhìn thành tích Thẩm Quân đạt được thì rất hài lòng, cũng coi như số tiền ông bỏ ra không uổng phí khi cho anh đi du học.
Nhưng tất nhiên cũng sẽ có những ý kiến trái chiều, lời dèm pha nghi ngờ năng lực của anh.
...
"Tên đó là vì may mắn thôi."
Trong nhà vệ sinh nam, Vu Chính Tiệp cầm điếu thuốc trên tay, miệng không ngừng nhả khói nói với Lý Dật.
"May mắn? Sao anh lại nói thế. Là vì cướp mất hợp đồng của anh nên mới vậy sao." Lý Dật cười lớn châm chọc anh ta.
"Hừ, tên nhóc tí tuổi ranh đó nhìn là biết không làm được gì. Còn không phải có Thẩm tiểu thư chống lưng cho sao." Giọng điệu Vu Chính Tiệp có phần khinh bỉ.
"Ồ! Hóa ra là anh ghen tị?" Lý Dật hiểu rõ con người Vu Chính Tiệp. Đã từng qua lại với Thẩm Thiên Nhạc, nhưng mối quan hệ này không được lâu dài.
Anh ta không phải dạng giàu có gì, suốt ngày đeo bám Thẩm Thiên Nhạc vòi vĩnh tiền. Còn lấy danh nghĩa là bạn trai của Thẩm tiểu thư mà lên mặt với nhân viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791679/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.