Hơn một tuần liền đều không thấy Chu Nhĩ Đan đến làm việc, Tề Hiên có chút bực bội. Rốt cuộc cô ta có muốn làm việc đàng hoàng không thế?
Anh ngồi trong vườn nhà cau mày, tay lướt như bay trên bàn phím laptop.
Tô Doãn Đình cầm theo hai cốc cà phê đặt xuống bàn. Cô nghiêng người nhìn vào màn hình laptop: "Anh chăm chỉ quá nhỉ? Này! Uống đi." Cô đẩy cốc cà phê đến trước mặt anh.
"Ừm!" Tề Hiên lơ đãng trả lời, cầm cốc cà phê lên uống.
"Cô, ngày mai có rảnh không?"
"Không! Bệnh viện có chút chuyện cần tôi giải quyết."
"Từng đấy tiền tôi cho cô vẫn chưa đủ à?"
Tô Doãn Đình chu môi với Tề Hiên: "Tề tiên sinh à! Tất nhiên là không đủ rồi, tôi...ham tiền lắm."
Tề Hiên đặt cốc cà phê xuống bàn liếc mắt nhìn cô. "Việc gì vậy?"
"Ừm! Bệnh viện lại xuất hiện thêm một anh Tề. Viện trưởng muốn tôi điều trị cho anh ta."
Câu mỉa mai này Tề Hiên thừa hiểu nhưng không muốn cãi cọ với Tô Doãn Đình nên anh đành cho qua.
"Anh có chuyện gì à?" Tô Doãn Đình ngồi xuống bên cạnh, cô cúi sát đầu vào laptop nhiều hơn.
"Kiểm tra sức khỏe một chút."
"Ồ...! Sức khỏe anh tốt lắm, không cần phải kiểm tra."
"..."
"À cô thư ký kia đâu rồi. Lâu rồi không thấy cô ta." Dạo trước còn thấy cô ta ngày nào cũng đến nhà rồi bám dính lấy Tề Hiên, Tô Doãn Đình còn cho rằng đó là người yêu mới nữa chứ, thì ra lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791628/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.