Bạn nhỏ Manh Manh ở lại nhà của Tiểu Hoan Hoan ngủ một đêm, đợi mãi nhưng vẫn không thấy Thẩm Thiên Nhạc quay về. Có điều thằng bé lại không mấy để tâm lắm, nhà Lâm Đồng Từ vừa lớn lại còn có nhiều đồ chơi, hơn hết còn được ở cùng Hoan Hoan hẳn một ngày.
Có thể là do Thẩm Thiên Nhạc chăm con quá tốt, chỉ mới có vài tuổi đầu nhưng thân hình của Manh Manh quả thật không thể nào đùa được. Hai má hồng phúng phính làm cho gương mặt kia chẳng khác nào cái bánh bao cỡ lớn, tay chân mập mạp trông lại có phần đáng yêu. Nhưng cũng vì thế mà thằng bé luôn bị bạn bè trêu chọc, nhưng nó cũng chẳng thể làm Manh Manh thấy tự ti. Thứ thằng bé quan tâm chính là Hoan Hoan, sợ rằng cô bé sẽ không chơi với mình nữa, cũng sợ rằng Hoan Hoan thấy mình mập mạp nên không thích.
Thẩm Thiên Nhạc vừa lái xe về đến đã thấy Manh Manh lật đật chạy từ nhà Lâm Đồng Từ quay về.
"Mẹ... mẹ. Hôm qua Manh Manh được ngủ với Hoan Hoan đó."
"Thế sao? Cảm giác thế nào?"
Manh Manh chớp mắt nhìn Thẩm Thiên Nhạc. "Vui ạ!... Nhưng mà trên cổ mẹ có gì vậy?"
Thẩm Thiên Nhạc giật mình, giơ tay che lấy cổ: "Không có gì, muỗi đốt đấy." Nói rồi cô bế thằng bé đứng lên. "Nào, vào nha thôi, hôm nay sẽ chơi với bạn nhỏ của mẹ cả ngày được không?"
"Được..." Hai mắt thằng bé sáng lên, ôm chặt cổ Thẩm Thiên Nhạc.
Thẩm Thiên Nhạc hoàn toàn đánh lạc hướng thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791553/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.