Lúc tôi tỉnh dậy thì thấymình đang nằm trên một đám lá khô, dưới gốc cây sung rậm, lá che kín trời. Gióthổi làm những cành sung đong đưa, để lọt xuống một vài tia sáng xanh yếu ớtcủa những vì sao leo lét. Chim rừng kêu buông rơi từng tiếng một, từ một nơi xathẳm nào. Không biết độ mấy giờ. Nhưng đêm chừng như khuya lắm.
Tía nuôi tôi thấy tôi cựa mình ngồi dậy, ôngvội vàng đưa tay ra đỡ tôi nằm xuống:
- Con đã khỏe lại rồi đó. Cứ nằm nghỉ đi con.Đừng ngồi dậy dễ bị choáng đầu lắm!
- Đây là đâu vậy tía? - Xa lắm. Mình vào gần tới đầm lầy rồi!
- Lửa tắt chưa tía?
- Còn cháy. Nhưng xa lắm. Con cứ vững bụng.Chỗ này, lửa không cháy tới đâu. Còn khát không con?
- Khát lắm tía ơi!
- Con đã uống nhiều nước rồi đấy! Vì mệt quá,con bị ngất thôi. Chẳng sao đâu. Để tía đi lấy nước cho con...
- Gần hay xa vậy tía?
- Đằng kia thôi. Con cứ nằm đây mà.
Trong ánh tối lờ mờ, tía nuôi tôi mò mẫm cởichiếc túi da beo bên lưng ra, đưa vào tay tôi. Rồi ông đứng dậy bước sột soạtkhuất dần trong bóng tối. Tôi ngồi phắt lên, buộc ngay chiếc túi da beo vàolưng y như tía nuôi tôi.
Bàn tay nắm chặt cán dao găm, tôi nhìn thẳngvề hướng ông vừa đi. Rừng khuya im ắng quá. Tiếng côn trùng tỉ tê tận những chỗmông lung nào, lâu lâu hốt nhiên im bặt đi một lúc, càng làm cho bầu không khívắng vẻ trở nên im lặng một cách đáng sợ. Hồi lâu, bỗng nghe có tiếng chân giẫmsột soạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-rung-phuong-nam/3992831/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.