Nhân sinh trên đời, vô luận công thành danh toại, hay không có gì đặc biệt, đều là cả đời, sau trăm tuổi, vô luận tiền tài quyền lợi hay danh tiếng, đều hoá thành hư ảo, sống không thể mang theo thì chết càng không thể.
Dật Ninh nếu có nguyện vọng gì, thì chỉ là cầu suốt đời an ổn, nếu trong cả đời này, còn có một người để trao gửi tình yêu của mình, trở thành …….. một nửa khác của mình, khiến cho mình không phải cô độc tới cuối đời, cậu nghĩ như vậy coi như là viên mãn.
Từ nhỏ đã trải qua nhiều chuyện hổ thẹn, mới đầu cũng có loại tâm tình thống hận, thế nhưng sau đó, hận đối với cậu mà nói là một gánh nặng quá lớn, muốn gách vác loại thù hận này, phải mất đi nhiều lắm, mất đi những ngày yên tĩnh an bình, mất đi tâm tình vui vẻ bình thản…
Đối với cậu, khoan dung cùng tha thứ so với chán ghét cùng thù hận dễ dàng hơn nhiều.
Có lẽ, người khác sẽ cho rằng đó là vì cậu nhu nhược, dùng mấy lời ‘lừa mình dối người’ an ủi chính mình .
Nhưng mà, đối với những người yếu đuối mà nói, đây đích thực là cách sinh tồn không thể tốt hơn.
Dật Ninh hiểu rõ, hiểu rõ mình bé nhỏ yếu ớt, hiểu rõ mình bình thường, hiểu rõ đời người trăm năm không thể toàn vẹn, cho nên cậu dùng cách khoan dung cùng tha thứ là nguyên tắc sống cho chính mình.
Nghe thấy Triệu tiên sinh nói đến Tào Dật Nhiên cùng Chu Diên, trong ngực Dật Ninh có chút phập phồng, bất quá chỉ trong chốc lát thì bình tĩnh trở lại.
Dật Ninh nhìn Triệu Trăn, nghe hắn nói tiếp.
” Dật Nhiên cùng Chu Diên đều là ta nhìn từ nhỏ cho đến lớn, hai đứa từ bé quan hệ đã rất tốt, vài chục năm không đổi, thân như anh em ruột thịt….” Triệu Trăn nói, nghĩ đến lúc Tào Dật Nhiên tìm đến cậu trẻ hắn tham khảo vấn đề tình cảm, Tào Dật Nhiên mặc dù ra ngoài làm càn, về phương diện tích cách mà nói, có chút độc ác cùng méo mó, nhưng đối với người thân cảm tình cũng không tệ, bề ngoài rất biết nghe lời trưởng bối trong nhà, nhưng Triệu Trăn hiểu rõ Tào Dật Nhiên ở bên ngoài gây rất nhiều chuyện, chỉ là bình thường thấy hắn không quá phận, thì cũng mặc kệ.
Khi Tào Dật Nhiên tới nói với Triệu Trăn hắn cảm thấy chính mình thích Chu Diên, Triệu Trăn lúc đó thiếu chút nữa phun ngụm trà trong miệng ra, sau đó muốn cười mà không thể cười, rất sợ tổn thương đến lòng tự trọng của đứa cháu này.
Hắn thật sự không ngờ Tào Dật Nhiên sẽ thích tiểu tử Chu Diên kia, càng không nghĩ tới Tào Dật Nhiên sẽ đến đem chuyện này nói cho hắn, cùng hắn bàn bạc.
Bất quá, nghĩ đến Tào Dật Nhiên tuyệt không có dũng khí đem chuyện này cùng người khác nói, bởi vì chính mình lần trước cùng một cậu trai ở bên nhau bị hắn thấy được, nên hắn cùng mình nói cũng chẳng có gì lạ.
Triệu Trăn nhìn vẻ mặt Tào Dật Nhiên thống khổ, liền hảo hảo hỏi chuyện hắn đã trải qua, nghe Tào Dật Nhiên nói xong, Triệu Trăn không thể làm gì khác hơn là càng thêm thống khổ mà nhịn cười.
Với cách nghĩ của hắn, Tào Dật Nhiên căn bản không yêu Chu Diên, chẳng qua do người bạn thân nhất bởi vì công việc mà đột nhiên rời ra mình, lại tìm được bạn trai cố định, thế cho nên xa cách hắn làm cho hắn không quen, mới muốn đem bạn thân độc chiếm, khôi phục cuộc sống trước đây, hắn mới có ý nghĩ muốn làm người yêu.
Hắn giải thích rõ ràng cho Tào Dật Nhiên đó không phải ái tình, lại nói với hắn nếu muốn mối quan hệ giữa hai người mãi bền vững, nên làm bạn tốt, có lúc cùng nhau chơi đùa, có lúc lại gọi điện thoại ân cần hỏi thăm, giúp đỡ cho nhau, lúc đối phương muốn nói chuyện thì mình cũng sẵn sàng bồi tiếp, như vậy, mới là cách tốt nhất bảo trì mối quan hệ.
Nếu như làm người yêu, đầu tiên nếu hai người trên giường không hợp, hơn nữa cả hai cùng một loại tích cách, không thể bổ sung cho nhau, cũng dưới một mái nhà lâu ngày, e rằng cả hai phía nhìn nhau cũng thấy ghét.
Tào Dật Nhiên nghe Triệu Trăn nói xong, một mình suy nghĩ hồi lâu, sau đó dường như muốn nghĩ cho cẩn thận.
Bất quá, hắn lại tới nói với Triệu Trăn, bởi vì hắn đánh tình nhân hiện tại của Chu Diên, Chu Diên giận hắn, không để ý tới hắn, muốn Triệu Trăn hỗ trợ giải quyết mối quan hệ đóng băng của hắn cùng Chu Diên.
Nghe Tào Dật Nhiên nói về chuyện hôm sinh nhật hắn.
Triệu Trăn nghĩ cháu trai của mình hạ thủ đúng là hung ác, nếu là mình, đối với người có tướng mạo xinh đẹp mong manh thì không thể xuống tay.
Từ trên ảnh chụp thấy được tướng mạo Tô Dật Ninh, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, nụ cười nhàn nhạt, cả người lộ ra vẻ yên tĩnh không màng danh lợi cùng ưu nhã, là loại người tinh tế tỉ mỉ, ôn nhu mà thuần khiết, trong lòng hắn lập tức minh bạch, Chu Diên nhất định thích ở bên cậu ta, loại người nóng nảy táo bạo như Chu Diên, kỳ thực sâu trong nội tâm lại khát vọng yêu thương che chở một người yếu đuối như vậy, nên dễ dàng bị người như thế mê hoặc.
Để giúp ông cháu giải quyết chuyện với Chu Diên, Triệu Trăn nghĩ không chỉ giải quyết nơi Chu Diên, mà phải giải quyết vấn đề ở chỗ Dật Ninh.
Ngày đó ở tầng trên của khu giải trí gặp phải Dật Ninh hoàn toàn là ngẫu nhiên, bất quá cũng tốt hơn là hắn trực tiếp đi tìm người, từ chuyện ngày đó, sau lại hẹn Tô Dật Ninh đi uống trà đi ăn, cùng cậu ta nói chuyện, Triệu Trăn đối với Tô Dật Ninh thực sự yêu mến, nghĩ tới xã hội hiện nay, người như cậu thực sự là quá ít, gặp được một người thì nên quý trọng.
Hắn cũng gặp qua không ít những cậu trai xinh đẹp, bất quá, những hài tử này đều thành tinh, đâu có dáng dấp tự nhiên lại thuần khiết dễ khi dễ như Dật Ninh.
Dật Ninh nhìn Triệu Trăn, nhưng thấy hắn biểu tình suy nghĩ nghiêm túc nhìn ngọn đèn xa xa, không khỏi có chút nghi hoặc, nhưng cũng không tiện nói chen vào, chỉ có thể chờ hắn nói tiếp.
Triệu Trăn phục hồi tinh thần, lại nhìn Dật Ninh đang yên tĩnh đứng một bên, cười cười ” Tôi là cậu của Dật Nhiên. Cái này, Chu Diên có nói cho cậu chưa?”
Dật Ninh nghe đối phương nói như vậy, có chút kinh ngạc, thế nhưng nghĩ đến hắn tới vì nói chuyện Tào Dật Nhiên cùng Chu Diên, nhất định là vì Tào Dật Nhiên. Vì vậy, lắc đầu nói ” Chu Diên cũng không nói đến.”
” Tôi cho rằng lần trước ăn pizza của cậu, hắn chí ít cũng nói một chút, không ngờ hắn lòng dạ hẹp hòi như vậy, sợ nam nhân khác cướp cậu đi sao? Thế cho nên mới không giới thiệu nam nhan khác cho cậu nhận thức?” Triệu Trăn tươi cười có chút trêu đùa, khiến Dật Ninh thấy chút ngượng ngùng, trên mặt cười cười, nhưng không đáp lời.
Triệu Trăn nói tiếp: ” Nói đến chuyện chính, tôi tới đây gặp cậu, là vì Dật Nhiên nhờ tôi giúp đỡ.”
Dật Ninh nghi hoặc nhìn hắn, cậu thực không tin loại người có tính cách như Tào Dật Nhiên, lại mời vị Triệu tiên sinh giúp đỡ là bởi vì áy này đã đánh cậu, muốn xin lỗi cậu.
Quả thực, nghe Triệu Trăn nói thêm, Dật Nhiên nói, nó lần trước là nhất thời xung động mới đánh cậu, sau đó Chu Diên giận nó, gần đây cũng không thèm nhìn nó. Nó cùng Chu Diên dù sao cũng là gần hai mươi năm giao tình, đâu chịu được Chu Diên đột nhiên lạnh nhạt, cho nên gần đây, nó mới luống cuống, cầu tới chỗ tôi, mong tôi giúp đỡ, nói tốt một chút, để Chu Diên có thể tiếp tục cùng nó làm hảo hữu.
Dật Ninh đứng ở góc độ của Tào Dật Nhiên suy nghĩ, liền có thể hiểu được ý nghĩ cùng cảm nhận của hắn, gật đầu nói ” Tôi cũng không đặc biệt để ý chuyện lần trước cậu ta đánh tôi. Chỉ là quan hệ giữa cậu ấy cùng Chu Diên, đó là chuyện giữa hai người bọn họ, tôi cũng không thể xen vào, không biết Triệu tiên sinh nói với tôi, là muốn tôi hỗ trợ cái gì?”
Triệu Trăn cười cười, đối với người quá mức hiền lành cùng hiểu ý như Dật Ninh quả thực có điểm không quen, không phải người bình thường gặp phải chuyện này, đều nên phát cáu hay sao?
Thế nhưng, nhìn Dật Ninh vẻ mặt thản nhiên, khẽ nhíu mày vì chuyện của Tào Dật Nhiên mà lo lắng, cũng không phải chuyện một người làm bộ có thể làm được.
Triệu Trăn lên tiếng ” Tôi biết nói với cậu điều này, đối với cậu là không công bằng. Bất quá, Dật Nhiên cùng Chu Diên chơi với nhau đã lâu, tình cảm thân thiết cho dù là người làm cậu như tôi cũng không bằng, sau khi Chu Diên tốt nghiệp đi làm, liền đem nó bỏ quên sau đầu, Dật Nhiên nói trước đây hai đứa hầu như mỗi ngày đều gặp mặt, sau khi Chu Diên đi làm một tuần gặp một lần cũng khó, sau đó lại nghe nói Chu Diên có bạn trai cố định, chính là cậu, gần một tháng trời cũng không chủ động liên lạc với Dật Nhiên. Cậu cũng biết, đàn ông đều như thế, gặp sắc quên bạn, Chu Diên thoáng cái rơi vào bể tình, tâm tư đều ở trên người cậu, vắng vẻ bằng hữu cũng có thể tha thứ. Chỉ là, Dật Nhiên tuy bình thường kết giao bạn bè rộng rãi, nhưng bạn bè chân chính, chỉ có mình Chu Diên, đột nhiên bị lạnh nhạt, nó chịu không nổi, lúc đó mới oán hận cậu, làm chuyện thương tổn cậu….”
Dật Ninh nghe xong, gật đầu nói ” Tôi hiểu”
Kỳ thực cậu nghĩ loại người tàn nhẫn lại có bối cảnh như Tào Dật Nhiên, lúc đó chỉ là tự mình đánh cậu, cũng coi như hảo, giả như hắn quá trớn tìm người tới đánh mình, hoặc làm gì mình, đó mới là chuyện Dật Ninh cảm thấy sợ, dù sao cậu tay trói gà không chặt, căn bản không có sức phản kháng.
Triệu Trăn nghĩ Dật Ninh thông tình đạt lý như vậy, hắn nói tới chuyện đó, cũng có chút xấu hổ, thế cho nên mới đi ra chỗ này.
” Muốn mời cậu hỗ trợ, cũng không phải mong muốn cậu tha thứ cho Dật Nhiên, cũng không phải mong muốn cậu khuyên Chu Diên tha thứ cho nó, chỉ hy vọng khi Chu Diên hỏi cậu, cậu có thể giúp Dật Nhiên nói vài câu, khiến quan hệ của hai người tốt hơn, dù sao cậu cũng không hy vọng Chu Diên cứ như vậy mất đi một người bạn thật lòng với hắn….”
Dật Ninh mặc dù không hiểu rõ ý tứ của Triệu Trăn, nhưng cũng không có quá tính toán, gật đầu đáp ứng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]