Cho tới bây giờ Tào Dật Nhiên chính là nói xạo không cần soạn trước, nói chuyện với Bạch phu nhân, hoàn toàn là thuận miệng bịa chuyện, đem cảnh đời bạn đại học trước đây ấn lên đầu mình, nói bản thân tới từ ngọn núi nào đó, gia cảnh nghèo khó, thật vất vả thi lên đại học, thành tích cũng không tệ lắm, sau đó lúc thi cuối kì giúp bạn học gian dối mà bị trường đuổi học, nhưng hắn không dám nói với trong nhà, bởi vì người nhà đều ôm hy vọng rất lớn với hắn, thế là, hắn đành vừa gạt người nhà, vừa bắt đầu làm thuê, đã làm rất nhiều nghề, hiện tại đi rửa xe trong một tiệm rửa xe.
Chiếc xe lái tới lúc nãy là một chủ xe quan hệ rất tốt cho hắn mượn.
Lúc hắn nói kèm theo châm chọc, nhưng trong châm chọc có than thở, giống như hắn thật sự phi thường bất đắc dĩ và không có cách nào với bất công gặp phải trong nhân sinh thôi.
Hắn diễn tương đối y như thật, Bạch phu nhân quả thật tin lời hắn nói. Bất quá, bà thấy quần áo Tào Dật Nhiên mặc trên người mặc dù thoạt nhìn cũng không đặc biệt, nhưng lại tuyệt không đơn giản, hơn nữa mùi nước hoa nam nhàn nhạt trên người hắn không phải người bình thường có thể dùng, hơn nữa đồng hồ đeo trên cổ tay còn nạm hai viên ngọc bích, ngón tay cũng không phải hình dạng trải qua bất luận lao động vất vả nào, chủ yếu nhất là, sau khi đứa nhỏ này vào nhà bọn họ, tư thái tùy ý, không hề quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-nhien-tuy-phong/1995974/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.