Bạch Thụ đối mặt Tào Dật Nhiên phát giận chỉ đành liên tục giải thích, giải thích xong, phát hiện Tào Dật Nhiên yên lặng, hơn nữa im lặng đến mức bên kia điện thoại dường như ngay cả hô hấp cũng không có, khiến Bạch Thụ nghi ngờ có phải điện thoại ngắt tín hiệu rồi không.
Y bèn nhẹ nhàng gọi một tiếng, “Dật Nhiên, còn đó không?”
Tào Dật Nhiên hít mũi, giọng thấp rất nhiều, “Ừm…. Anh có khỏe không? Hôm nay nhiệm vụ thuận lợi không?”
Bạch Thụ hiểu ra hắn đang lo lắng cho mình, vì thế trở nên áy náy, “Anh vẫn khỏe, hôm nay coi như thuận lợi, chỉ là bây giờ còn chưa thể thu đội, chủ mưu chạy mất, chỉ tóm được mấy tên tòng phạm, tịch thu tang chứng.”
Tào Dật Nhiên nghe y nói vậy, không khỏi lại có chút lo lắng, “Người nọ chạy rồi làm sao bây giờ? Các anh phải đuổi theo?”
Bạch Thụ cười, “Sao có thể, hiện tại đuổi cũng không biết hướng nào, phát lệnh truy nã là được rồi, nhưng phải về làm những chuyện tiếp theo.”
Tào Dật Nhiên còn nghe được cả tiếng xe xa xa từ bên kia, hình như còn có giọng người khác kêu Bạch Thụ, hắn bèn hỏi, “Hiện tại anh còn ở ngoài à? Tối hôm qua anh cũng không ngủ, cơ thể chịu được không?”
Giọng Bạch Thụ thật ôn hòa, giống như an ủi, “Anh vẫn khỏe, chỗ này xong rồi là về liền, em đi ngủ sớm một chút.”
Tào Dật Nhiên sợ làm trễ nãi chuyện của y, không tán gẫu thêm, cúp điện thoại, sau khi nói chuyện điện thoại với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-nhien-tuy-phong/1995886/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.