Bị kẻ xấu dùng súng chỉ vào đầu, Lý Hân sợ tới mức mặt không còn chút máu, muốn khóc, nhưng sợ quá khóc không nổi, chỉ trừng trừng ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía Bạch Thụ.
Kẻ xấu biết vào phòng cũng vô dụng, liền kèm Lý Hân đi ra ngoài, hơn nữa bình tĩnh nói với Bạch Thụ, “Thả anh em của tao ra. Con khốn kia ở đâu, bảo nó ra đây.”
Gã nói, hung hăng siết cổ Lý Hân, Lý Hân khóc kêu một tiếng, nhưng bởi vì quá mức hoảng sợ mà giọng đột nhiên nghẹn lại.
Bạch Thụ biết “con khốn” mà gã nói là chỉ nữ con buôn xác nhận thân phận trùm ma túy, y đương nhiên sẽ không giao người ra, vì thế đáp, “Cô Uông mà mày nói lúc này đã ở cục cảnh sát, mày thả con tin, tao có thể làm báo cáo với cấp trên, nói mày tự thú, biện hộ cho mày, giảm bớt án phạt.”
Không nghĩ tới kẻ xấu căn bản không chịu thua, cười lạnh, “Tao giảm bớt án phạt cũng phải ở tù vài chục năm, tao tình nguyện cá chết lưới rách.” Gã nói xong, càng siết chặt Lý Hân, “Con nhỏ này, tụi mày quen biết nhỉ, nếu không muốn nó gặp chuyện không may, mau thả anh em tao ra, chỉ cần bọn tao có thể an toàn rời đi, tao để người lại.”
Lý Hân khó thở, sợ tới mức chân phát run, một chữ cũng không nói nên lời, ánh mắt vẫn gắt gao nhìn Bạch Thụ, trong mắt tràn đầy khẩn cầu, cô không muốn chết, cô không muốn chết….
Bạch Thụ cân nhắc trong lòng, không lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-nhien-tuy-phong/1995855/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.