Sau khi về nhà Tào Dật Nhiên và Bạch Thụ tắm rửa cạo râu này nọ, hảo hảo chỉnh lý một phen, mặc vào quần áo thỏa đáng, Bạch Thụ còn giúp Tào Dật Nhiên buộc lại mái tóc hơi dài của hắn, cột thành cái đuôi ngựa ngắn ngủn.
Nước da Tào Dật Nhiên vừa trắng vừa đẹp, ngũ quan càng có hình dạng có điểm nhấn, cho dù là đàn ông, nhưng cột tóc đuôi ngựa cũng không có vẻ đột ngột, ngược lại cho người ta cảm giác nhu hòa hơn rất nhiều.
Hai người xuống lầu, Bạch phu nhân còn ôm Tiểu Duy Duy ngồi trong phòng khách, Tiểu Duy Duy ôm bình sữa bú, Bạch phu nhân cười trông bé.
Nghe tiếng bước chân trên cầu thang, Bạch phu nhân mới nhìn về phía cầu thang, Tào Dật Nhiên mặc áo sơmi màu lam nhạt, quần tây đen, vóc dáng cao cao, trên mặt mang theo ý cười nhợt nhạt, thật sự là thằng nhóc suất khí tao nhã, Bạch Thụ đi phía sau Tào Dật Nhiên, áo sơmi và quần đen làm y thoạt nhìn càng thêm rắn rỏi mà nhanh nhẹn.
Bạch phu nhân cảm thấy hai người rất xứng đôi, cười nói, “Ôi, chỉnh lý một chút là ra dáng liền.”
Tiểu Duy Duy ôm bình bú sữa cũng nhìn chằm chằm hai người, một đôi mắt thật to chứa đầy linh khí.
Tào Dật Nhiên cười đi tới, ôm nhẹ Bạch phu nhân, nói, “Bọn con đi lâu như vậy, cám ơn người chăm sóc Duy Duy.”
Bạch phu nhân lại nói, “Nói cảm ơn cái gì, là dì thích bé nên nguyện ý chăm sóc bé.”
Tào Dật Nhiên ôm Tiểu Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-nhien-tuy-phong/1995836/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.