Ở lại trong núi hai ngày, cả nhà chuẩn bị tới biệt thự ven biển nghỉ mát.
Lâm Tiểu Tề đã được nuông chiều cực kì từ nhỏ, tới biệt thự ven biển nhà mình nghỉ phép, cậu cũng có rất nhiều thứ muốn mang đi, vali lớn năm cái, còn có hai vali nhỏ, sau lại mang theo không ít sách, mấy thứ này của cậu, hơn nữa đồ những người khác mang theo chất lên một chiếc xe vệ sĩ chuyên dùng để chở hàng.
Người một nhà phân ra ngồi hai xe.
Chu Diên Dật Ninh và Chu Hoành ngồi xe mà Chu Diên lái tới, do tài xế của sơn trang Trường Hạ lái xe, mà Lâm Tiểu Tề tự nhiên cùng một xe với Chu Kí.
Bởi vì thức dậy sớm, Chu Hoành trong giai đoạn phát triển cơ thể luôn ngủ không đủ, nhóc được Dật Ninh ôm muốn dựa vào lòng Dật Ninh ngủ, Chu Diên đau lòng Dật Ninh không đủ sức, sau đó bế Chu Hoành qua, để nhóc ngủ trong lòng mình, Chu Hoành ngủ hơn một giờ mới tỉnh lại, thấy mình vậy mà lại bị đổi tới trong lòng bác cả, muốn ngồi lên, Chu Diên hợp thời thả nhóc qua bên cạnh cho nhóc ngồi, Chu Hoành thấy mình ngồi giữa Chu Diên và Dật Ninh, vô cùng thức thời muốn đổi chỗ với Dật Ninh, Dật Ninh nói, “Không cần đổi, con cứ ngồi giữa đi. Như vậy lúc xe rẽ ngoặc sẽ không bị đụng, ở giữa an toàn nhất.”
Chu Hoành cực kì cảm động, cảm thấy Dật Ninh đối với nhóc cực cực tốt, đượng nhiên, vừa rồi Chu Diên ôm nhóc vào lòng cho nhóc ngủ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-nhien-tuy-phong/1995804/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.