Điền Quý, Phượng Ngân và Hồng Hoa khăn gói quả mướp đi ra bờ hồ, tìm đến một tòa nhà cao tầng. Trước cửa đứng sẵn một gã thanh niên mặc vét bảnh bao, mắt đeo kính cận. Vừa nhác thấy ba người là gã đã tí tởn chạy đến, nói:
“Chào cô Hồng, mời cô lên tầng.”
Thái độ của gã càng làm Điền Quý thêm khẳng định gia thế của Hồng Hoa không đơn giản tí nào. Chẳng thế mà cả hai vụ làm ăn cô nàng kiếm được đều do đích thân giám đốc, sếp lớn nhờ vả.
Tòa nhà này là trụ sở của một rạp hát lớn ở Hà thành, nghe dân tình đồn đại là bên ngoại giao tiếp khách nước ngoài cũng thường hay mời đến đây. Dọc đường đi, Điền Quý có thể nghe loáng thoáng giọng hát cải lương, tiếng diễn viên kịch tập lời thoại, cùng với nhân viên hậu cần khệ nệ bưng bê một đống phục trang và đạo cụ.
Gã đeo kính tên là Tân, là một nhân viên cao cấp, hình như xuất thân là nghệ sĩ tuồng. Tên này ăn nói rất giỏi, giọng cứ ngọt như pha đường phèn, mà thái độ cũng rất khách sáo, một chút cảm xúc thật sự cũng không để lộ ra ngoài. Cứ nhìn thái độ của nhân viên đi ngang qua là thấy địa vị của hắn trong nhà hát không thấp tí nào cả. Ấy thế mà hắn lại bị phái xuống làm người đón khách. Điều này khiến Điền Quý có thể khẳng định việc xảy ra ở nhà hát này không đơn giản một chút nào, thậm chí có thể còn nguy hiểm hơn những gì được ghi trong hồ sơ.
Bốn người nối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934999/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.