🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chỉ nghe “tách” một cái, đèn điện trong nhà bật lên sáng bừng. Ánh sáng cam từ cái đèn chùm treo giữa phòng tỏa ra dìu dịu, khiến nơi này vừa có gì chút gì đó ấm áp, lại vừa có cảm giác trang trọng.

Điền Quý vừa định lên tiếng nhắc nhở, quay sang đã không thấy bóng dáng Phượng Ngân đâu cả.

“Không cần tìm nữa. Cô ta không ở đây đâu.”

Từ trong bếp, có một cô gái mặc tạp dề trắng, tay bưng một khay trà ra. Ngó lơ ánh mắt cảnh giác của Điền Quý, cô ta nhẹ nhàng bước đến bên bàn uống nước, đặt cái khay xuống, rồi ngồi vào vị trí chủ nhà. Xong đâu đấy, cô gái mới đưa tay ra, làm động tác “mời”:

“Mời ngồi. Trà nhé? Mấy hôm nay cảnh sát phong tỏa hết nơi này, không đi ra ngoài mua thêm được cái gì khác cả, thôi anh chịu khó.”

Điền Quý đặt lưng xuống ghế, chống khuỷu lên phần tay vịn. Anh chàng nheo mắt nhìn cô gái đang ngồi trước mặt, rồi nói:

“Thế mà lại biết điểm yếu của hành giả, con mèo này đúng là không đơn giản.”

“Vậy sao?”

Cô gái kia đưa chén trà lên môi, nhấp một ngụm, rồi tủm tỉm cười vẻ thích thú.

Điền Quý gõ ngón tay lên cái ghế gỗ, nói:

“Thân xác này của cô là người sống, có phải là của cô chủ nhà này hay không?”

Võ không mang theo ảnh vợ con bên mình, nên chỉ có thể dùng lời nói miêu tả. Thành thử, Điền Quý chỉ biết Huyền là một cô gái đại khái hơn ba mươi, ở đuôi mắt có nốt ruồi lệ, dáng hơn lùn mà thôi.

“Đúng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934996/chuong-112.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.