Lão Quang nói:
“Bác chưa kịp nghe ngóng. Ban sáng chạy xe ba gác ngang cổng trường, thấy thế bác sợ quá, chỉ lo là có liên quan đến cái sự lạ của thằng Nghĩa nhà bác, nên vội về báo cho cháu. Quay đi quay lại thì con dao đã ra thế này.”
Điền Quý nuốt nước bọt, chặc lưỡi. Đến lúc này thì anh chàng đã dám chắc thứ hôm qua thằng Nghĩa gặp phải là ma rồi. Thế nhưng, đã nhờ người gác đêm rồi mà thứ này vẫn dám ra giết người, chứng tỏ là nó không đơn giản.
Anh chàng trấn an lão Quang, rồi bảo:
“Bác về hỏi Nghĩa xem có quen ai ở trường tiểu học kia không. Lần này chắc cháu không nể nang được nữa, nếu thằng này mà không chịu nói thì phải tra khảo lấy khẩu cung rồi.”
Tranh thủ lúc lão xuống hỏi thằng con, Điền Quý bèn quay vào nhà chuẩn bị. Anh chàng kéo hết rèm cửa cho căn phòng tối mịt, bày bốn mặt gương lên bàn rồi thắp một ngọn nến đỏ dài đúng bảy đốt ngón tay ngay chính giữa. Ngọn lửa màu đỏ từ từ chuyển sang màu xanh lục quái dị, bốn cô ma nữ từ trong mấy chậu cây cảnh chui ra. Điền Quý hắng giọng, hỏi:
“Đêm qua có thứ gì đến đây à?”
Cô lớn tuổi nhất bảo:
“Tôi chỉ mơ hồ cảm nhận được thôi. Không phải ma, mà là yêu quái. Bọn tôi sợ bị nó bắt mất nên không dám ló mặt ra, cũng không biết là loại quái gì.”
Một cô khác vội nói:
“Nhưng nó không hại ai nên không gọi cậu dậy, tôi nghĩ chỉ đi ngang qua thôi.”
Điền Quý gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934983/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.