“Tam Vĩ Ô Vân ơi là Tam Vĩ Ô Vân, anh hiểu thế nào là giơ cao đánh khẽ không? Mình đang đi đánh lén mà?”
Điền Quý vừa nói thầm, vừa kéo vị âm tướng mượn của “ông bác” sát về cạnh người, thủ thật nghiêm ngặt. Vị âm binh bị lưỡi liềm của Phượng Ngân đánh cho tối tăm mặt mày, giáp trụ trên người cũng bắt đầu nứt vỡ.
Sát khí của ngựa ma khiến cô nàng không thể nào ngồi yên được nữa.
Vừa chống đỡ thế công như vũ bão của Phượng Ngân, Điền Quý vừa nói to:
“Này! Gượm đã! Xì tốp!”
Đáng tiếc, lời của anh chàng không lọt được vào tai Phượng Ngân.
Cô nàng ngó lơ Điền Quý, chỉ vung lưỡi liềm đánh vị tướng cầm giản túi bụi, khiến anh ta cơ hồ không mở nổi mắt ra. Có lẽ cái câu bị đánh cho “tối tăm mặt mũi” cũng chỉ đến thế mà thôi.
“Này! Cô đừng có mà được nước làm già nhá!”
Nói mãi mà vẫn như nước đổ lá khoai, vị âm tướng đến giúp mình thì sắp bị Phượng Ngân đánh cho hồn bay phách tán, Điền Quý rốt cuộc cũng phải phát cáu. Anh chàng quát lên một tiếng, tay vung mạnh một cái. Tức thì mặt đất dưới chân Phượng Ngân bốc cháy phừng phừng, lưỡi lửa càn quét ra khắp nơi. Điền Quý đứng cách chỗ cô nàng và vị âm binh hơn chục bước, mà sóng nhiệt còn phả vào rát cả mặt, huống gì người đứng ở trung tâm vụ cháy.
Âm binh nhân cơ hội này, mượn ánh lửa che chắn, lui vội về chỗ Điền Quý đang đứng. Bấy giờ cả người anh ta cứ ẩn ẩn hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934966/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.