Sau
Kim ngắn đồng hồ vừa điểm vào số một, tức thì ánh đèn ắc quy trong sân đồng loạt biến mất. Bóng đèn thi nhau vỡ loảng xoảng, từ mấy cái bóng thủy tinh lách ra những ngọn lửa ma trơi tròn vo, xanh nhởn. Lửa ma cứ lượn lờ, lượn lờ trên các tấm chiếu. Những người đang ngủ chợt căng cứng cả người, chân duỗi thẳng đuột ra. Qua con mắt của ma nữ, Điền Quý có thể thấy rõ ràng da dẻ tất cả mọi người trong sân bắt đầu xuất hiện những vết ban xác chết.
Thịt ở tròng mắt, ở cần cổ những người này thối rữa nhanh đến nỗi mắt thường không kịp nhìn rõ.
Póc.
Người thi nhau đứng dậy, nhưng những cái đầu thì đã lìa khỏi cổ mất rồi. Đầu người lăn long lóc trong sân, tiếng ngáy vẫn đều đều không hề dứt quãng. Từ trên nhìn xuống, cái sân bây giờ trông như một bàn bi a quái đản.
Những cái thây bắt đầu bước đi, quờ quạng trong bóng đêm tối mịt. Tay những cái xác dài, vươn ra, chới với. Có đứa quờ trúng cái bác, có đứa vồ được cái nồi. Cứ bắt được thứ gì, là chúng bỏ lên gắn vào cổ. Song có lẽ do không vừa, nên lại quăng xuống đất. Mấy cái xác cứ vừa đi đi lại lại, thân chúng vừa phát ra những tiếng nỉ non:
“Đầu ơi... đầu đâu rồi?”
“Đầu ơi...”
“Đầu ở đâu? Đầu mình ở đâu?”
Điền Quý nghe mà lạnh gáy, vội vàng quay ngoắt ra sau. Chẳng rõ một cái xác không đầu từ đâu xuất hiện, cái cổ cụt lủn, nhìn rõ cả xương sống đang rỉ ra tủy thối chỉ cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934955/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.