Chó trắng thấy Vũ Phạm Long bỏ đi mới ngồi sụp xuống đất mà thở phào. Lão chuột cụ nãy giờ bò rạp trên phản cũng mới vừa lảo đảo đứng dậy. 
Điền Quý thấy vậy, bèn hỏi anh chó trắng: 
“Có phải hôm qua hắn có va chạm gì với người vớt xác các anh không?” 
Anh chó trắng không đáp ngay, mà dúi chai rượu sang chỗ Điền Quý. Sau khi anh chàng uống một ngụm, thì chó trắng mới nói: 
“Lần trước bọn anh đi tuần, thấy có đến hơn trăm cái xác quỷ xuôi dòng bắc – nam, trôi vào địa giới tỉnh này. Thế là anh bèn gọi cả hội nhóm lại, dong thuyền ra đánh nhau với chúng nó. Chú cũng biết đấy. Đã nhận lợi lộc từ sông Âm thì phải làm việc cho nó, sao mà thoái thác được? Bọn xác quỷ kia kể cũng kinh. Bọn anh là bên mai phục, thế mà chúng nó không hề gì cả. Cứ thế mà đánh nhau túi bụi, kéo đến tận quán ăn của lão Táo Quân mới giữ chân được tụi nó.” 
Anh chó trắng ngừng lại, gắp miếng thịt gà nhai rào rạo cả xương, đoạn tiếp: 
“Bấy giờ, nghe lão Táo Quân bảo hai người bọn chú vừa mới ra khỏi quán xong, anh mới tá hỏa. Anh đoán cái đám xác chết này phải tám chín phần mười là đến từ Lăng Vua Ma, mà mục tiêu không phải thằng Điền Quý nhà chú là gì? 
Ấy thế mà đúng cái lúc này, thằng cha Vũ Phạm Long bỗng dưng ra tay đả thương hết quá nửa quân số của bọn anh, chọc thủng cả phòng tuyến. Có đâu hơn trăm cái xác lọt lưới, rẽ vào nhánh sông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934951/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.