Con rắn ba đầu bị giết. 
Bị chính tay Điền Quý xé ra làm bốn mảnh, sau đó ánh sáng lục cuốn qua, biến tất cả vảy gân xương thịt của nó thành một đống tro tàn. 
Tận mắt chứng kiến cảnh tượng bạo lực và máu me kinh khủng này khiến Phượng Ngân cơ hồ á khẩu, ngẩn tò te ra mãi không biết phải nói gì mới phải. 
Giờ thì cô nàng đã hiểu tại sao Vân Kiếm, mụ muỗi và lão cóc đều dè chừng ông cụ nhỏ thó kia một phép, cũng hiểu tại sao hồi trưa nay lúc ở trường mình lại sợ đến thế. 
Điền Quý vừa đáp xuống, ánh sáng màu lục bao quanh cơ thể anh chàng cũng biến mất. Tức thì, cả bảy lỗ của anh chàng đều rỉ máu, thân mình đổ sấp muốn ngã dập mặt xuống đường. Phượng Ngân vội vàng chạy đến, đỡ lấy anh ta. Bấy giờ, cô nàng mới phát hiện Điền Quý đã mất ý thức, bất tỉnh nhân sự rồi. 
Bàn tay cô nàng chạm vào Điền Quý cứ lúc nóng lúc lạnh luân phiên, thay đổi nhanh như trảo chớp. Có cảm giác như trong cơ thể anh chàng có một cục băng và một hòn lửa lao đi khắp toàn thân, từ hộp sọ xuống tận ngón chân bằng tốc độ như sấm sét vậy. 
Phượng Ngân nuốt khan một cái. 
Vẫn biết vận dụng sức mạnh của ông cụ thể nào cũng phải trả một cái giá nào đó, song cô nàng không ngờ rằng tai hại lại lớn đến vậy. 
Ông cụ nhỏ con xuất hiện bên cạnh hai người, bẻ cổ một cái, đoạn bảo: 
“Tao có chút việc cần nhờ.” 
“Cụ cứ nói.” 
Phượng Ngân cố nén 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934946/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.