Điền Quý ngáp một cái, đoạn đổi tư thế, Anh chàng nằm hẳn ra, hai chân gác lên một bên tay vịn, nửa người trên tựa vào tay ghế đối diện. Nói đoạn, anh chàng ngó lão quỷ tiên, nói bằng giọng cực kì nghiêm túc: 
"Đâu có? Câu giờ làm gì? Lão đứng lên, vào đây đánh ta đi này. Lão làm được từ thì hai đầu gối ta bằng nhau, con ta sau này nó gọi ta bằng bố.” 
Dứt lời, Điền Quý bĩu môi một cái, mặt khệnh khạng, tay vẫy mấy cái thách thức. 
Nói đoạn, anh chàng lại bảo: 
“Này lão thấy sao? Giống Lý Tiểu Long chứ hả? À quên mất. Cái lão già khú đế phải trốn chui trốn nhủi trong mộ, núp sau váy thần giữ của thì làm quái gì mà biết được?” 
“Mày có thôi cái mỏ lách cách của mày đi không!” 
Lão quỷ tiên nghiến răng trèo trẹo, quát lên đe dọa. Giọng lão ầm vang như dùng loa phóng thanh, Điền Quý không kịp bịt tai nên thấy váng cả đầu, mắt hoa lên một cái. Thế nhưng, to mồm thì to mồm, lão quỷ tiên vẫn không dám bước vào phòng một bước. 
Cái tượng ngọc kỳ lân lù lù trên bàn bị Điền Quý thò tay bắt lấy. Anh chàng đặt lên lòng, vuốt đầu tượng như vuốt ve con chó, bảo: 
“Ngoan. Ngoan lắm. Có ngươi ở đây, mấy thứ dơ bẩn rác rưởi cũng không vào nổi cửa. Ơ? Ông lão vẫn ở ngoài đấy à? Vào đây uống miếng nước ăn miếng bánh rồi từ từ đàm đạo đã chứ?” 
Điền Quý cố tình chọc tức lão, cũng đoán chắc rằng lão đã biết thừa đây là chiêu khích tướng. 
Song lão 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934933/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.