Anh chàng gõ vào mâm một cái, đọc:
“Xôi dẻo, bò béo, bánh rán mật.”
Tức thì, trên cái mâm tròn hiện ra đúng ba đĩa đồ ăn được gọi tên. Phượng Ngân trông thấy cảnh này, vội nói:
“Anh có thứ tốt thế này sao không dùng từ sớm, có phải đỡ được bao nhiêu tiền ăn rồi không?”
Điền Quý nhún vai:
“Đời mà dễ thế thì tôi đã giàu. Dùng cái này không phải không có hại gì đâu bà cô ơi.”
Rồi không đợi Phượng Ngân hỏi thêm, anh chàng bèn quăng cả ba đĩa thức ăn về phía con quỷ, quát:
“Này! Thằng kia, có giỏi thì ăn cái này xem!”
Con quỷ bốn mũi năm mồm thấy nào xôi, nào thịt văng tới, hí hứng há mồm ra đớp gọn hết. Bỗng lại nghe tõm mấy tiếng, bao nhiêu đồ ăn thức uống đều rơi cả xuống sông. Con quỷ cười phá lên, nói bằng giọng lùng bùng:
“Tao ngu gì mà ăn cái đó, ăn mày mới ngon.”
Điền Quý nhún vai một cái, không nói gì hết.
Con quỷ bốn mũi năm mồm có thể khống chế hoàn toàn cơ thể như sáp lỏng của nó, giúp nó vô hiệu hóa phần lớn công kích của kỳ lân do Bát Long Cẩu biến thành. Thành thử muốn ném thuốc độc cho nó ăn chẳng quá bằng mơ giữa ban ngày.
Anh chàng nhếch mép, bảo:
“Ai nói với mày là tao bỏ độc? Mà cũng ai nói với mày là đống thức ăn đó giành cho mày? Khoan! Hình như đúng là mình.”
Điền Quý ngừng lại trong thoáng chốc, sau đó hắng giọng, tiép:
“Ờ... coi như treo đầu dê bán thịt chó đi, không cần để ý.”
“Mày tưởng mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934919/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.