Dư Hải Bằng thừa biết cứu binh như cứu hỏa.
Và chàng cũng thừa biết là năm vị Chưởng môn nhân và ba giai nhân kia, Tư Không Huệ, Tư Mã Hoa và Tư Đồ Linh sẽ hiểu và sẽ tán đồng việc chàng bỏ đi trước bọn họ. Vì để đối phó với Tam ma, tuy Phủ Việt Tàn Hồn Tư Mã Giám là hậu nhân của Vô Cực Tái Lão Quân đang có Tam Ma tử kiếm lệnh trên tay, nhưng liệu ai dám nói chắc là Tam ma sẽ không bội ước?
Và nếu thật sự Tam ma dám bội ước thì việc Dư Hải Bằng cấp tốc kiêm trình đi đến Thiếu Lâm mà không đợi họ cùng theo là một việc làm phải lẽ.
Còn ai trong bọn họ có thể đương đầu được với Tam ma ngoài Dư Hải Bằng? Một khi đã minh định được điều đó, thì bọn họ còn lưu giữ chàng làm gì nếu như bọn họ không muốn Tam ma gây cảnh đồ sát kinh thiên động địa tại Thiếu Lâm?
Do hiểu được điều đó, nên Dư Hải Bằng không thể không đi trước bọn họ.
Vừa đi, Dư Hải Bằng vừa nghiền ngẫm đoạn kinh văn ở thiên cuối cùng trong Đạt Ma kinh.
Có một điều không thể không nói. Đó là Dư Hải Bằng do gấp rút kiêm trình nên chàng đã quên bẳng đi việc chân lực nội thể của chàng chưa được hồi phục sau một trận long tranh hổ đấu với lão Giáo chủ U Minh giáo và chính là Tư Không Hành Thiên Bảo chủ Thiên Địa bảo.
Đã thế, chàng lại còn dốc toàn chân lực trong người dồn cả vào cước trình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma-kinh/3140519/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.