- Vô lượng thọ Phật! Vị đi phía trước có phải là Dư thiếu hiệp không?
Vừa chuyển từ đường sơn đạo sang quan đạo rộng lớn, Dư Hải Bằng do không để tâm nên không nhận ra trên quan đạo ngay ở phía sau chàng đang có người di chuyển. Vì thế, chàng khá bất ngờ khi nghe có tiếng người vang lên và kêu đích danh chàng như thế.
Chàng liền dừng chân và quay người lại. Tuy chàng chưa một lần gặp mặt Mạc Vân đạo trưởng và dựa theo thanh âm này mà chàng đã từng nghe thì chàng dễ bề đoán định được.
Dư Hải Bằng vội vàng thi lễ :
- Là Mạc Vân đạo trưởng! Tại hạ đã từng nghe danh của đạo trưởng, nay được diện kiến quả thật là may mắn!
Vị đạo trưởng nọ chính là Mạc Vân đạo trưởng vội vàng đáp lễ và hỏi lại :
- Thật không ngờ Dư thiếu hiệp kiến văn uyên bác đã biết được bần đạo! Không dám! Thinh danh của Dư thiếu hiệp bây giờ đã vang lừng khắp vũ nội, được diện kiến thiếu hiệp, người được may mắn phải là bần đạo mới đúng! Thiếu hiệp đang vội lắm sao?
Dư Hải Bằng lắc đầu, đoạn quay sang hai nhân vật đồng hành với Mạc Vân đạo trưởng mà thi lễ :
- Đạo trưởng quá khen rồi! Đấy! Đến hai vị này là ai, tại hạ còn chưa biết đấy thôi! Nhị vị thứ cho tội thất lễ của tại hạ!
Hai nhân vật nọ đồng loạt đáp lễ và tuần tự nói :
- Thanh Thành phái chúng tôi thinh danh không bằng Võ Đang phái! Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma-kinh/3140501/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.