- Trúng!
Vù... Vù...
Lão Giáo chủ quát thì cứ quát, xuất kình thì cứ việc xuất kình nhưng vẫn cứ đánh trượt vào khoảng không!
Thích chí, Dư Hải Bằng vùng cười lên :
- Ha... Ha... Ha...! Thân thủ của lão làm sao lại kém quá vậy?
- Trúng! Trúng! Trúng!
Vù... Vù...
Vù... Vù...
- Hà... Hà... Hà...! Lại trượt nữa rồi! Này, ngoan ngoãn đánh đổi Hắc Tử lâm bí đồ cho ta đi! Bằng không thì đừng trách ta hủy đi hai món vật vô tích sự đó nha!
Không nói không rằng, lão Giáo chủ U Minh giáo vẫn thần tốc công tới tấp vào Dư Hải Bằng như không khâm phục bộ pháp Túy Tiên của Túy Cái lại hơn được lão vốn đường đường là Giáo chủ U Minh giáo!
Vù... Vù...
Vù... Vù...
Vút! Vút!
Càng vững tâm chừng nào thì Dư Hải Bằng càng hứng thú chừng nấy! Chàng cũng quát lên một tiếng lớn không kém lão tặc :
- Được! Đến lượt ta đáp lễ đây! Đỡ!
Vù... Vù...
Ầm!
Do muốn thử nghiệm công phu nên Dư Hải Bằng đang dịch chuyển thì đột ngột dừng lại! Chàng dựng đứng hữu chưởng lên quạt thẳng vào luồng kình phong kinh hồn bạt tụy của lão Giáo chủ U Minh giáo!
Ngược lại, lão Giáo chủ chộp được cơ hội này thì lão đâu dại gì bỏ lỡ dịp may!
Lão cũng hất mạnh hữu chưởng ra, quyết đập chết Dư Hải Bằng chỉ trong một kích thì lão mới cảm thấy hả dạ!
Kình lực của song phương liền chạm vào nhau, gây thành một tiếng chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma-kinh/3140480/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.