Đến giờ đi ngủ, hoàng đế đang muốn gọi Lạc Ảnh tới giường lại bị Lạc Ảnh hầu hạ thay đổi trang phục thái giám, thần bí kéo đến hậu cung của hắn, bởi vì không thường xuyên đến, cho nên Thiệu Duẫn Kỳ cũng không biết mình bị người đem tới nơi nào.
“Cẩu nô tài, bí mật đưa trẫm tới đây làm gì!” Thiệu Duẫn Kỳ nghiêm mặt, bất mãn đi theo Lạc Ảnh chui tới chui lui, lén lút như kẻ trộm, hừ, hắn thân là vua của một nước, sao phải cần che giấu uy nghiêm của mình. Tuy nghĩ như vậy nhưng vẫn nhẹ nhàng đi theo chỉ dẫn của Lạc Ảnh.
Tiến vào một căn phòng, trốn ở một nơi tối tăm, có thể thấy cái giường lớn trong phòng kia, Lạc Ảnh đưa tay lên miệng ý bảo hoàng đế đừng lên tiếng, tay còn lại ôm lấy vòng eo mỏng manh của hắn: “Bệ hạ nhỏ giọng một chút, sau sẽ có thứ hay ho để xem!”
Thân thể giãy dụa tìm tư thế thoải mái dựa vào Lạc Ảnh, bệ hạ đối với những nơi nhỏ hẹp luôn cảm thấy khó chịu, ngón tay lặng lẽ nhéo hông tiểu thái giám, phát tiết tâm tình bất mãn. Tiểu thái giám thở không thông, nắm lấy ngón tay thon dài nhỏ nhắn của bệ hạ: “Bệ hạ tha mạng, nô tài biết sai rồi!”
“Hừ!” Hoàng đế bệ hạ hừ mạnh, ngón tay giao lại một chỗ với Lạc Ảnh: “Cẩu nô tài, trẫm không giáo huấn ngươi, ngươi lại muốn tạo phản, dám đem trẫm tới nơi này làm chuyện hạ lưu, thực sự gan to bằng trời!”
“Xuỵt…” Nghe tiếng mở cửa, tiểu thái giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-dao/2343920/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.