Tuyên chính trên điện, thiên tử ngồi trên long ỷ khó chịu vặn vẹo mông, may là quần thần cùng thái giám chung quanh đều theo thói quen cúi đầu không nhìn thẳng mặt rồng, nếu không hành động khiếm nhã này sẽ bị người khác nhìn thấy.
Lão đầu râu mép tóc bạc ở dưới dài dòng khuyên nhủ Thiệu Duẫn Kỳ, “Hoàng thượng, tuyển tú không thể bỏ a, hậu cung của người phi tử ít ỏi, cũng không thấy truyền ra tin vui gì, hậu cung phong phú sinh ra nhiều long tử mới có thể tăng cường, khiến hoàng tộc Bắc Thiệu ta phồn thịnh!” Những người khác chỉ muốn đem mình chôn vùi, chỉ sợ lão nhân này chọc giận hoàng đế sẽ đem tai họa tới người bọn họ.
Lần đầu tiên tuyển tú sau khi hoàng đế đăng cơ, đại thần ai nấy đều muốn nhân cơ hội này đem nữ nhi nhà mình tiến cung, ai bảo đương kim thiên tử còn chưa có con nối dòng, lỡ như nữ nhân nhà mình may mắn hoài long thai, nói không chừng huyết mạch của vua Bắc Thiệu cũng có nhân mạch nhà mình. Mà Thiệu Duẫn Kỳ chỉ đáp lại “Không” nện vào đầu bọn họ gây đau nhức, mỗi vị lão thần đều khuyên nhủ vài câu, Thiệu Duẫn Kỳ bị nói khó nhẫn nhịn, cách chức, giáng chức, thậm chí còn ép vài lão thần đi hoàng lăng bồi tiên đế.
Phong ba tuyển tú mới có thể tạm thời kết thúc, nhưng bây giờ nguyên lão tam triều lại không cam lòng, cố gắng ép hoàng thượng tuyển phi làm hậu cung phong phú, đem những người còn lại trên triều làm cho sợ đến kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-dao/2343908/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.