“Nói càn, trẫm sao có thể mang thai, trẫm từ đầu tới chân đều là nam nhân!”
Không quan tâm hoàng đế bệ hạ đang lửa giận đùng đùng, Lạc Ảnh còn cố tình khơi dậy dục hỏa trên người hắn, tay đặt ở nơi riêng tư cách lớp quần cào cào đóa hoa nhỏ kia: “Nói không chừng thật có thể mang thai thì sao? Nếu như có thật, bệ hạ định làm sao?”
“A…” Bị sờ đến mềm nhũn, Thiệu Duẫn Kỳ dựa toàn thân vào người Lạc Ảnh, “Muốn… Ưm a… Đừng chơi ngoài y phục… A… Nếu thật có thể mang thai, trẫm liền sinh ra… A a… Giúp trẫm cởi quần ra, sờ sờ bên trong…”
Cách một lớp y phục bị trêu đùa thật không thoải mái tí nào, hoa huy*t bị ngón tay như có như không xoa chảy ra càng nhiều nước, bên trong quần đã sớm ướt đẫm, Lạc Ảnh cởi cái quần bừa bộn kia ra, đem nơi ướt át để dưới mũi, nhắm mắt hít một cái, ra dáng say mê: “Nước bệ hạ chảy ra thật dễ ngửi, thơm ngát lại dâm đãng, quyến rũ nghiệt căn của nô tài cương đau rồi!”
Tầm mắt theo lời của y dừng ở hạ thân, Thiệu Duẫn Kỳ hô hấp dồn dập, trong đó còn tỏa ra khí nóng dính dáp, môi nhào tới cắn xé tiểu thái giám, hai tay kéo y phục Lạc Ảnh, có thể bởi vì kích động mà tay run, làm cách nào cũng không cởi được, khiến hắn thở phì phò cắn nhẹ môi dưới ra lệnh: “Tự mình cởi y phục!”
Tiểu thái giám thấy bộ dạng bất mãn của hắn mà muốn cười, nhưng trên mặt vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-dao/2343900/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.