Căn phòng tối tăm, sổ ghi thức ăn đặt giữa bàn trò nhỏ hình tròn, thiết kế tinh xảo, cũng không biết do ai nghĩ ra, bên ngoài vài vị cô nương đang trên đài biểu diễn tấu nhạc, khán giả bàn luận ầm ĩ, khắp nơi thường truyền ra tiếng vỗ tay sôi nổi. Mà trong không gian bí ẩn này, nhiệt độ không khí không ngừng tăng cao, thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu ám muội khiến người khác mặt đỏ tim đập.
Thiệu Duẫn Kỳ yếu đuối tựa vào lòng Lạc Ảnh, bàn tay lưu manh đang luồn vào trong quần hắn đùa giỡn điểm chết người, hai điểm nhạy cảm trước ngực cũng bị người giữ trên tay. Khoái cảm chen chúc tới, đem những ý nghĩ muốn cự tuyệt trong nháy mắt bị chiếm đoạt, bị dục vọng kéo vào đại dương mênh mông. Cảm giác trôi nổi bất an làm hắn nắm chặt hai bàn tay trên người, cảnh vật ồn ào chung quanh tạo ra loại kích thích cực lớn, cảm giác sợ người phát hiện khiến thân thể hắn ngày càng mẫn cảm, tiểu hoa dưới thân chỉ cần sờ soạng vài cái liền chảy đầy nước.
“Ưm a… Đừng, ở chỗ này… A…. Không thể… A…”
Nói không thể nhưng lại ưỡn ngực để hai đầu v* sưng vù lại gần bàn tay ấm áp, muốn ngón tay kia xoa xoa nơi này cho hắn, đem cảm giác như bị kiến cắn tan đi. Lạc Ảnh biết rõ thói xói nói một đằng làm một nẻo của hắn, ngoài miệng liều mạng cự tuyệt, thân thể lại hưng phấn không ngừng, vô cùng thành thực, cho nên tự động loại bỏ câu nói kia của hắn. Bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-dao/2343876/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.