Khi bọn người của Âu Trác Vỹ đến căn nhà trắng cũng đã ba sáng...
Chỉ mấy tiếng trôi qua mà anh cảm tưởng đã là một thế kỉ, chưa bao giờ anh có cảm giác mọi thứ trở nên bất lực đến thế này...
Âu Trác Vỹ tự nói với lòng,dù là sử dụng biện pháp gì, dù là trói cô lại anh cũng sẽ không ngần ngại, miễn sao cô ở bên cạnh anh, không rời khỏi mắt anh bắt anh làm gì anh cũng chấp nhận...
Có lẽ sự đời thường không như ta luôn nghĩ, đôi lúc ông trời lại rất thích trêu người...
Từ xa người Âu Trác Vỹ thấy không phải là Quan Chi Âm mà là An Phi....An Phi đứng trước cửa nhà được mở tung, mái tóc đen vì gió thổi trở nên lộn xộn, động tác bấm gọi điện thoại liên tục, càng đi lại gần nhìn sắc mặt tái mét của anh ta...Âu Trác Vỹ mới thấy có gì đó không đúng, một linh cảm trỗi dậy khiến anh có dự cảm không lành...
An Phi ngẩng đầu liền nhìn thấy Âu Trác Vỹ đi tới, trước hết là bất ngờ sao đó chân mày anh ta nhíu chặt, sắc mặt liền biến chuyển ngay lập tức...Dĩ nhiên Trình Viện cũng nhìn ra được thái độ của An Phi nhưng chưa kịp suy đón cảm xúc lạ thường của An Phi, đã thấy Âu Trác Vỹ ba bước nắm lấy cổ áo An Phi...
-" Chi Âm đâu...?"
-" Sao? Các người lại ở đây?"
An Phi không trả lời, mà hỏi ngược lại, lúc anh ta trở lại đã không còn thấy Quan Chi Âm, lúc này Âu Trác Vỹ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-cuoc-trai-tim/2992170/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.