Cánh cửa phòng mở ra...Âu Trác Vỹ không mời An Kiến Ngụy đến phòng làm việc của mình..mà để ông ta ngồi ở phòng chờ.... 
Nghe tiếng cửa vang lên..An Kiến Ngụy nhanh chân đứng dậy, cười nói xởi lởi... 
-" Chủ tịch Âu...Cậu khỏe không?" 
-" Mời ngồi...không biết hôm nay An tổng tìm tôi có chuyện gì?" 
Vẫn biết con người Âu Trác Vỹ ngạo mạng.. 
nhưng dù sao ông ta cũng ngồi đợi gần hai tiếng..nhưng chẳng lấy được một lời xin lỗi... 
thật là xem thường người khác quá rồi... 
Nhưng mà vì mưu cầu trợ giúp nên lấy nhu chế cương, chuyện nhỏ không nên phá vỡ chuyện lớn... 
An Kiến Ngụy nhận lấy ly trà từ Âu Trác Vỹ..nhấp một ngụm, quan sát sắc mặt của anh..dè dặt lên tiếng.. 
-" Chủ Tịch Âu..cũng không làm mất thời gian của cậu..tôi có chuyện này muốn nhờ cậu giúp đỡ.." 
Âu Trác Vỹ dựa lưng vào ghế..mày nhướn lên..thích thú lắng nghe.. 
-" An Tổng..mười phút nửa tôi có cuộc hẹn..có gì ông cứ nói nhanh, không cần phải vòng vo mất thời gian.." 
Nụ cười An Kiến Ngụy cứng ngắt..Ngụ ý không cần nói..thời gian của cậu ta là vàng bạc..tuy rất khó chịu với thái độ của Âu Trác Vỹ, nhưng An Kiến Ngụy cố nhịn nhục gượng cười.. 
-" À..là thế này, tôi được biết hiện nay Âu Chủ Tịch đang nắm giữ 32 % cổ phần của Quan Chi Âm..không biết thông tin kia có đúng không?" 
Mắt dài nheo lại,Âu Trác Vỹ nở nụ cười nhạt.. 
-" Đúng vậy..phải khen An tổng nắm bắt thông tin không tệ...Nhưng có vấn đề gì sao?" 
Nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-cuoc-trai-tim/2992127/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.