Môi mỏng Trình Kha nhếch lên...anh chậm rãi uống ly rượu của mình....
Cô nhớ trước khi mất đi ý thức..anh ta có trả lời...Quan Chi Âm rất ổn..chỉ bị chày xước chút đỉnh...Còn về sau hai người nói gì, làm gì.. Thật sự cô không còn nhớ nữa...
Chỉ biết rằng khi tỉnh dậy cô và anh ta không một mảnh vải che thân..ôm chặt lấy nhau...mà nơi đó của cô đau nhói....
Khi cô thật sự muốn giết người...anh ta lại nói..hôm qua cô là người chủ động..quấn lấy anh ta suốt...anh ta cũng đành chịu thôi...
Cô không nhớ..thật sự không nhớ gì hết..cô chỉ muốn đâm đầu vào tường chết đi cho rồi...danh tiết cô giữ gìn.. vậy mà...
Quan trọng là xấu hổ không biết nên làm sao cho phải..
Nhìn đôi mắt đỏ hoe..muốn khóc mà lại không khóc của cô gái nhỏ đang ôm chăn cuối gầm mặt...
Trình Kha thở dài..ôm cả người và chăn vào lòng...hôn lên bờ vai mãnh khãnh đang run rẩy...
-" Xin lỗi...anh sẽ chịu trách nhiệm với em.."
-" Không cần...tôi..muốn về phòng...anh buông tôi ra..."
Dù rất khó chấp nhận chuyện đã xảy ra.. nhưng bảo anh ta chịu trách nhiệm..cô thấy càng khó chấp nhận hơn..
Đôi chân mày Trình Kha nhíu lại...
-" Thật sự không cần?"
Tiểu Du ngẩng mặt nhìn anh...đôi mắt đen láy kiên định....
-"Đúng...Xem như chưa có chuyện gì xảy ra "
Nói rồi cô tránh khỏi vòng ôm của anh..quấn chăn nhặt lấy quần áo..vào phòng tắm thay đồ...
Trình Kha ngồi đó..ánh mắt chưa rời cô một giây..đến khi tiếng nước mơ hồ bên trong...
anh vẫn chưa thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-cuoc-trai-tim/2992122/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.