Lông mi dài chớp nhẹ, liếc nhìn vết cắn..in dấu răng sâu chói mắt.... thế này mà còn hỏi cô không cắn nữa sao...
Anh là mình đồng da sắt hay gì..Nếu cô còn cắn nữa..chắc rằng nơi đó sẽ bị hủy ngay lập tức...Cô chỉ là muốn tìm nơi phát cơn giận..
không ngờ ra tay nặng như thế...
Thấy cô im lặng..chau mày suy nghĩ gì đó...Âu Trác Vỹ nhếch môi cười...nhưng nụ cười này lại làm Quan Chi Âm ớn lạnh cô liền muốn chạy trốn...nhanh tay đẩy anh ra, lom khom bò dậy..liền bị Âu Trác Vỹ xoay người đè cô dưới thân..
-" Nếu em cắn đã rồi, thì bây giờ đến lượt anh"
Nghe anh nói thế, lúc này Quan Chi Âm mới biết sợ...cô không ngừng lắc đầu...đôi môi run rẩy cứ nghĩ đến việc anh cắn cô giống như cô cắn anh, da đầu liền run lên... không cần suy nghĩ nhiều liền van nài xin tha thứ..
-"Xin.... xin lỗi...xin lỗi, tôi sẽ không như vậy nữa.....a..."
Chưa nói hết câu...Âu Trác Vỹ như dã thú anh vùi đầu vào cổ cô...gặm mút..vừa liếm vừa hôn.. Quan Chi Âm ngã đầu ra phía sau thở dốc, rồi chợt thấy ngay cổ hơi đau...cô lấy tay đẩy đầu anh ra giọng hơi nức nở...
-" Đừng...đừng mà...xin anh... hai ngày nữa tôi quay quảng cáo...sẽ thấy..thấy mất..."
Âu Trác Vỹ ngẩng đầu nhìn cô cười nhẹ...gật đầu như đã hiểu.....
-" Ừ... Em nói cũng đúng....."
Quan Chi Âm mừng rỡ nhưng chưa vui mừng lâu, anh lại thốt lên lời, làm cô chỉ muốn chết ngay lập tức....
Anh im lặng vài giây rồi phun lời vàng ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-cuoc-trai-tim/2992103/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.