Nhìn theo bóng của Trần Dĩnh đi xa dần, Trương Hoa lại thấy không đành. Phải thừa nhận rằng, hôm qua khi nhìn thấy cô và Vu Hâm ở trong quá cà phê,trong lòng anh cực kì phẫn nộ, thậm chí đã nhớ đến những chuyện trướcđây.
Nhưng tối nay vừa về nhà, nhìn thấy Trần Dĩnh nằm ngủ trênghế sô pha, anh chợt thấy mềm lòng, tâm lý bực dọc dần dần bớt đi, nhưng nội tâm phức tạp khiến cho biểu cảm và hành vi của anh trở nên cực kìlạnh lùng.
Trần Dĩnh vừa ra khỏi cửa, một cơn gió lạnh đã ập đếnkhiến cô không khỏi rùng mình. Đứng ở bên đường rất lâu mà không bắtđược taxi, Trần Dĩnh lại ngẩng đầu nhìn lên tầng năm, phòng khách củaTrương Hoa vẫn sáng đèn.
Trần Dĩnh vốn tưởng rằng tình cảm giữamình và Trương Hoa đã ngày càng xích lại gần nhau, nhưng giờ mới pháthiện thứ tình cảm tưởng như rất gần ấy lại mong manh như một bong bóngxà phòng tuyệt đẹp, chỉ cần một cơn gío thổi khẽ cũng sẽ vỡ tan.
Trần Dĩnh đưa tay lên lau khóe mắt, phát hiện khóe mắt ươn ướt, không biếtlà vì cơn gió lạnh đêm khuya hay là vì nguyên nhân khác. Đứng rất lâu,cuối cùng cũng có một chiếc taxi đi đến, Trần Dĩnh lên xe rồi mà vẫn còn ngoảnh đầu lại nhìn lên tầng năm.
Khi Trần Dĩnh nhìn về phíachung cư, Trương Hoa đang đứng bên cửa sổ liền giật lùi ra sau. Kì thựcanh biết đèn đã tắt rồi, Trần Dĩnh không thể nào nhìn thấy anh, thếnhưng anh vẫn vô thức lùi lại sau để lẩn tránh.
Đã muộn thế nàyrồi, Trương Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/darling-chung-ta-chia-tay-nhe/2855222/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.