1.
Đếngiờ,Trần Dĩnh mới biết suy nghĩ trước đây của mình ấu trĩ đến nhườngnào, hồi đầu vì nông nổi giữ lại đứa bé, tưởng rằng về nhà, về bên cạnhbố mẹ, mọi chuyện sẽ dần dần được tháo gỡ, cũng sẽ được an ủi.
Hồi đó cô chỉ nghĩ giữ lại đứa bé là sẽ có một tia hi vọng, giờ mới biếttia hi vọng này sẽ đem áp lực và đau khổ đến nhường nào. Ở bên bố mẹ,tâm lý nặng nề bức bách ấy khiến cho bản thân cô không thể nào thoải mái được. Mặc dù một thân một mình ở thành phố nơi Trương Hoa sống, nhưngbên cạnh còn có đồng nghiệp, chẳng ai biết chuyện cô ly hôn, cuộc sốngtuy khổ nhưng nhẹ nhõm.
Trần Dĩnh hiểu tâm trạng của bố mẹ, cũng hiểu được tâm lý buồn bã và thất vọng của họ. Bao nhiêu năm nay bố mẹcô đã gửi gắm bao nhiêu hi vọng vào cô, hi vọng duy nhất của họ là saunày cô sống hạnh phúc và vui vẻ, nhưng ai ngờ cuối cùng kết quả lại nhưthế này.
Trần Dĩnh thầm nghĩ, có thể trách ai được, mọi chuyệnđều là do cô gây ra mà, đáng tiếc là thời gian chẳng thể quay ngược trởlại. Hi vọng duy nhất bây giờ của Trần Dĩnh là đứa bé trong bụng, cho dù xảy ra chuyện gì, nhất định phải sinh nó ra khỏe mạnh.
Cô biếtchắc chắn còn phải gánh chịu thêm càng nhiều áp lực, hiện giờ bố mẹ côchỉ biết cô đã ly hôn, một khi họ hàng, bạn bè biết tin, áp lực sẽ cònlớn hơn nhiều.
Bố mẹ Trần Dĩnh cũng quyết định không hỏi TrầnDĩnh nguyên nhân ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/darling-chung-ta-chia-tay-nhe/2855073/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.