1. Trương Hoa thực chất không hề bình thản như vẻ bề ngoài, anh biết rất rõ mục đíchquay trở lại Triết Đông của đó là đánh đổ Kinh Thao, từ Quốc khánh đếnTết còn một mùa tiêu thụ đồ điện máy nữa, nhất định trong mấy tháng nàyphải nghĩ cách giáng cho Kinh Thao một đòn nhớ đời. Ngồi trongvăn phòng, Trương Hoa suy nghĩ, vạch ra hướng đi. Cổ Vân Vân ngồi đốidiện, đột nhiên hỏi: “Cậu đang nghĩ gì mà thẫn thờ suốt cả buổi thế?” Trương Hoa mỉm cười: “Đang nghĩ tối nay ăn cái gì!” Cổ Vân Vân kh hừ: “Cậu tưởng tôi dễ lừa thế à?” rồi nói tiếp: “Mà cho làcậu có nghĩ chuyện ấy thật, vậy cậu có định mời tôi ăn cơm không đấy?” Cổ Vân Vân nghi ngờ, không biết Trương Hoa luôn trong tâm trạng thườngxuyên thẫn thờ như thế có phải đang nghĩ đến Trần Dĩnh hay không, nhưngcô thông minh ở chỗ không bao giờ nhắc hai từ “Trần Dĩnh” trước mặt anh. Trương Hoa nói: “OK, cậu muốn đi đâu cũng được, tôi cũng có chuyện cần bàn bạc với cậu đây!” “Chuyện gì thế?” Cổ Vân Vân ngạc nhiên hỏi. “Đợi tối đi ăn cơm tôi sẽ nói cho cậu biết.” Trong lúc ăn cơm, Cổ Vân Vân cứ luôn miệng hỏi Trương Hoa đó là việc gì.Trương Hoa ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng hỏi: “Công ty có chính sách gìđặc biệt đối với nhân viên kinh doanh chưa?” Cổ Vân Vân có vẻ không hiểu, hỏi: “Cậu nói vậy là sao?” “Tức là tăng lương cơ bản cho một số nhân viên bán hàng có hiệu quả ấy?” “Chưa, đều như nhau hết, chỉ có các vị trí khác nhau mới có trợ cấp khác nhau thôi!” “Vậy nếu giả sử bây giờ chúng ta áp dụng cái này, nên tìm ai xin phê chuẩn?” “Chắc chắn sẽ không thể làm như vậy đâu, nếu làm vậy các nhân viên kinh doanh khác sẽ có ý kiến.” Trương Hoa cười cười: “Đương nhiên không phải là công khai, mà là ngầm thỏa thuận.” 2. Cổ Vân Vân hỏi: “Sao đột nhiên cậu lại có suy nghĩ này, đây là vấn đề cựckỳ nhạy cảm, khi đã thuyết phục được bộ phận nhân sự và Phùng Lâm Hànđồng ý, còn phải để bộ phận tài chính tiến hành xét duyệt nữa cơ!” Trương Hoa cười bí ẩn: “Đương nhiên phải có ích tôi mới hỏi cậu, hy vọng lúc tôi đề xuất phương án này, cậu sẽ ủng hộ tôi!” Cổ Vân Vân ái ngại nói: “Thôi được, ý kiến của cậu lần nào tôi chẳng ủng hộ!” Trương Hoa nâng cốc lên nói: “Vậy tôi phải cảm ơn cậu mới được!” Cổ Vân Vân nâng cốc rượu vang nhấp một ngụm, đột nhiên khẽ hỏi: “Chúng ta bao lâu rồi không ở bên nhau?” Trương Hoa ngạc nhiên vặn lại: “Chúng ta ngày nào chẳng ở cùng với nhau?” CổVân Vân đỏ mặt khẽ nói: “Ý tôi nói là kể từ lần trước cậu say rượu ấy…” Cuối cùng Trương Hoa đã hiểu ra ý của Cổ Vân Vân. Kể từ sau khi ly hôn,thỉnh thoảng nằm trên giường, không phải Trương Hoa không có nhu cầu vềchuyện ấy, nhưng anh cũng biết, tuyệt đối không thể phạm sai lầm như vậy với Cổ Vân Vân được, trừ phi anh không cạnh tranh với Kinh Thao nữa vàquyết tâm lấy Cổ Vân Vân làm vợ. Trương Hoa thậm chí từng nghĩ,nếu thật sự bấn quá, anh thà ra ngoài tìm chứ không động đến Cổ Vân Vân, điều đó sẽ phá hỏng mối quan hệ thân thiết tưởng chừng rất ổn định vàhài hòa, không xa không gần như hiện nay. Thế nên Trương Hoa chỉ cười hì hì mà không nói lời nào. Nhưng Cổ Vân Vân cũng biết, với Trương Hoa không thể quá vội vàng, dù sao anh cũng mới ly hôn chưa lâu, tâm lý vẫn chưa thể điều chỉnh lại. 3. Trương Hoa sau khi ổnđịnh nhân viên kinh doanh của công ty mình cũng như các công ty nhânviên bên Kinh Thao liền bắt đầu tiếp xúc với người phụ trách trực tiếpcủa các khu mua sắm. Trương Hoa không tiếp xúc với các cán bộcấp cao mà chỉ tiếp xúc với những quản lý bậc thấp hoặc trung, lựa chọnphương thức làm quen là không nói chuyện công việc, khi rảnh rỗi thườngđến văn phòng họ ngồi chơi, nói chuyện phiếm. Các quản lý hầu hết đều là thanh niên, lại cộng thêm việc Trương Hoa đến chơi mà không có mục đích gì nên chẳng mấy chốc đã trở nên thân thiết. Sau khi quen biết, Trương Hoa bắt đầu dẫn họ đi ăn uống nhưng vẫn như trước, không bànchuyện công việc. Dần dần, Trương Hoa gần như đã trở thành bạn bè vớihầu hết các quản lý trẻ tuổi. Bên cạnh đó, Trương Hoa còn tiếnhành một việc mà chỉ có anh và cá nhân người đó biết, ít nhất ở công tyđiện tử Triết Đông chỉ có mình Trương Hoa biết. Khi thấy mọi thứ đãchuẩn bị gần xong, Trương Hoa nói với Cổ Vân Vân: “Ngày mai tôi sẽ đệtrình phương án này lên, hy vọng cậu triệu tập được Phùng Lâm Hàn, giámđốc nhân sự và giám đốc tài vụ cùng đến họp!” Trong phòng họp có năm người. Cổ Vân Vân lần đầu tiên tham gia vào cuộc họp nội bộ củacông ty, vì vậy Phùng Lâm Hàn, giám đốc nhân sự và tài vụ đều cảm thấyrất kỳ quặc. Trương Hoa biết Cổ Vân Vân đến họp sẽ không phátbiểu, nhưng chỉ cần Cổ Vân Vân có mặt là được rồi, đây là một cách giántiếp Cổ Vân Vân thể hiện sự đồng tình với Trương Hoa, chính vì vậy nênanh mới một mực bắt Cổ Vân Vân phải tham gia. 4. Cổ VânVân nghe xong phương án của Trương Hoa mới hiểu tăng lương cơ bản chonhân viên kinh doanh đặc biệt mà Trương Hoa nói tối hôm ấy không phải là cho nhân viên kinh doanh công ty mình, mà là cho các cửa hàng trưởng và nhân viên lâu năm của bên công ty điện tử Kinh Thao. Nói mộtcách đơn giản thì cách làm của Trương Hoa là để lôi kéo những nhân viêncó kinh nghiệm và tài năng bên Kinh Thao về Triết Đông. Như vậy sẽ cómấy cái lợi như sau: Một, tạo ra sự bất ổn trong lòng các nhân viên bánhàng của Kinh Thao; hai, những người này nắm rất rõ ưu, nhược điểm củasản phẩm Kinh Thao. Ba, đang vào mùa tiêu thụ, bị mất các nhân viên kinh doanh quan trọng là một tổn thất không thể bù đắp của Kinh Thao, cho dù có tìm được người thay thế thì cũng khóà thích nghi ngay được trong một thời gian ngắn. Thứ tư, tạo ra một ảo giác cho các thương hiệu khác, đó là nội bộ công ty điện tử Kinh Thao xảy ra vấn đề nghiêm trọng. Thứnăm, liên minh với nhân viên kinh doanh quan trọng của đối thủ cạnhtranh sẽ tăng uy tín của công ty trong giới kinh doanh. Những gì mà Trương Hoa nói cũng có phần có lý, nhưng với những quy tắc bất thành văn của các doanh nghiệp làm ăn chân chính, đặc biệt là những công tyđã có thương hiệu sẽ không sử dụng thủ đoạn trong cạnh tranh. TriếtĐông, Kinh Thao đã có tiếng tăm nhất định trong giới, càng không thể sửdụng thủ đoạn xấu xa này được. Không phải Trương Hoa không biết, dù gì anh cũng làm trong ngành mấy tháng rồi, nhưng nỗi căm hận TrầnDĩnh và Lục Đào khiến cho anh không thể không sử dụng thủ đoạn này đểđánh bại Kinh Thao. 5. Đối với phương án này, giám đốcnhân sự, tài vụ chỉ phát biểu qua loa ý kiến của mình, nói phải rất thận trọng, sau đó nói cần nghe ý kiến của Phùng Lâm Hàn. Phùng LâmHàn cứ trầm tư mãi, anh ta hiểu rất rõ quy định trong ngành. Theo đó anh ta phải lập tức phủ quyết phương án này. Nhưng có Cổ Vân Vân ngồi đây,khiến cho anh ta không thể không cân nhắc thêm. Anh ta nghĩ, Cổ Vân Vânchưa bao giờ tham gia cuộc họp nội bộ của công ty, thế mà lần này lạitham gia, chắc chắn là đã biết trước phương án của Trương Hoa rồi. Côvào họp chẳng qua là để nói với mọi người rằng, cô đồng ý với phương ántrên. Phùng Lâm Hàn âm thầm phân tích vì sao Trương Hoa lại sửdụng phương án này. Anh ta đương nhiên không biết chuyện giữa Trương Hoa và Lục Đào. Sau khi phân tích xong, anh ta đưa ra kết luận, đó là vìTrương Hoa muốn lấy lại thể diện vụ Quốc khánh lần trước, nhanh chóngxây dựng lên hình ảnh là người “có năng lực” ở công ty. Nghĩ như vậy nên Phùng Lâm Hàn có thể lý giải vì sao Cổ Vân Vân lại ủng hộphương án này, dù sao bạn trai thất bại, mất hết thể diện, cũng cần phải giúp đỡ lấy lại chút sĩ diện chứ. Phùng Lâm Hàn lại nghĩ, có thể Cổ Vân Vân đã nói chuyện này với bố cô ta rồi, nhận được sự đồng ý của ông tanên mới triệu tập cuộc họp. Nói gì thì nói, Cổ Vân Vân cũng là con gáirượu của Cổ Triết Đông mà. Sau khi phân tích và cân nhắc xong,Phùng Lâm Hàn liền tnh trọng nói, có thể thử xem sao. Nhưng phương ánnày chỉ hạn chế trong mấy người tham dự cuộc họp biết, không được tiếtlộ với bất cứ ai. Phùng Lâm Hàn lại hỏi Trương Hoa: “Cậu có mục tiêuchắc chắn rồi chứ?” Trương Hoa cười: “Tôi đã âm thầm tiến hành rồi, chỉ đợi công ty phê duyệt là xong!” Phùng Lâm Hàn nói: “Bao gồm cả những người các cậu kéo về, không được tiết lộ cho bất cứ ai chuyện này, phải ký thỏa thuận!” Trương Hoa gật đầu đáp: “Anh cứ yên tâm, tôi sẽ xử lý ổn thỏa!” 6. Lần này, hàng loạt nhân viên kinh doanh chủ chốt của Kinh Thao đồng loạtnhảy sang Triết Đông đã gây ra sóng gió nhất định trong ngành, mọi người đều suy đoán Kinh Thao xảy ra vấn đề. Các nhân viên kinh doanh khác của Kinh Thao đang bắt đầu hoang mang đúng như Trương Hoa suy đoán. Chuyện lần này quả thực đã khiến cho Lục Đào trở tay không kịp, vội vàng triệu tập các nhân sự có liên quan đến tìm cách cứu vãn tình hình, nhưng chưa kịp cứu vãn thì lại gặp phải một cú sốc khác. Lần này, TrươngHoa vẫn làm trái với những quy định cạnh tranh lành mạnh, tiến hành đảkích toàn diện các sản phẩm của Kinh Thao trong quá trình tiêu thụ ở tất cả các khu thương mại. Trong mấy ngày liên tiếp, Trương Hoa đãdẫn các nhân viên cũ của Kinh Thao ra một khách sạn bên ngoài thuê phòng họp kín, đóng cửa cả ngày ở trong phòng bàn bạc về phương án tiêu thụ.Tất cả các mục tiêu đều nhắm thẳng vào nhược điểm của đồ điện Kinh Thao. Bởi vì những nhân viên này đều quá hiểu về tính năng của đồ điện KinhThao nên cuối cùng họ đã tạo ra được các tài liệu hướng dẫn tiêu thụ rất hiệu quả, có thể nói đây chính là một cú đánh mang tính hủy diệt vớiKinh Thao. Sau khi chỉnh sửa lại tài liệu xong, Trương Hoa đã tổ chức đào tạo tăng cường cho đội ngũ nhân viên ấy liên tiếp mấy ngàyđêm, hơn nữa, còn biến đợt giảm giá vào đúng ngày Quốc khánh của công ty điện tử Kinh Thao thành đòn “gậy ông đập lưng ông”, phao tin rằng chính Kinh Thao cũng không có niềm tin vào chất lượng sản phẩm của mình nênmới nhân dịp lễ hội để giảm giá, bán tống bán tháo hàng hóa. 7. Các trung tâm thương mại không có quyền can thiệp vào việc lôi kéo nhânviên kinh doanh của doanh nghiệp này với doanh nghiệp khác, nhưng ngườiquản lý của trung tâm có quyền trực tiếp can thiệp khi có sự cạnh tranhkhông lành mạnh. Theo quy định, thương nghiệp vi phạm quy định sẽ khôngđược bán sản phẩm ở trung tâm nữa. Rõ ràng Trương Hoa đã có sựchuẩn bị từ trước. Trước đó anh đã bỏ thời gian, công sức xây dựng nênmối quan hệ với các quản lý của Trung tâm thương mại. Hơn nữa trước khichính thức công kích Kinh Thao, anh đã mua chuộc những quản lý này vềvật chất rồi. Về điểm này, Trương Hoa xử lý khác với những người trong giới doanh nghiệp khác, anh không trực tiếp đưa tiền. Trương Hoaluôn nghĩ rằng “tiền” không thể duy trì mối quan hệ “bạn bè” được.Thường xuyên đi ăn uống, nói chuyện, uống rượu, thỉnh thoảng đi đến cáckhu giải trí, hoặc tặng ít vật dụng sẽ có lợi cho việc bồi đắp tình cảm. Trong quá trình làm thân, Trương Hoa luôn tuân thủ một nguyên tắc, đó làkhông bàn công chuyện, thường ngày có công việc phải bàn bạc đều bảogiám đốc cửa hàng Ngô Phong Hải trực tiếp đi nói chuyện. Vì vậymặc dù Trương Hoa sử dụng thủ đoạn đi ngược với quy định ngầm của giớithương nghiệp, nhưng các cán bộ có liên quan của Trung tâm thương mạivẫn mắt nhắm mắt mở cho qua, thỉnh thoảng trong lúc đi ăn uống, vui chơi với Trương Hoa, cũng có nói: “Dạo này các doanh nghiệp khác đều phảnánh nhân viên kinh doanh của các cậu trong quá trình giới thiệu sản phẩm toàn cố ý nói xấu các thương hiệu khác, chuyện này là thế nào?” Trương Hoa liền giả bộ nói: “Có chuyện này sao? Tôi phải điều tra cho rõ mớiđược, sao có thể gây phiền phức cho các anh như thế chứ!” Thông thường, lúc này, họ đều nghiêm nghị nói một câu: “Nhất định phải chú ý đến ảnh hưởng đấy!” Trương Hoa thầm cười trong bụng nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ rất nghiêm túc, gậtđầu nói: “Tôi hiểu rồi!” Sau đó, nên ăn gì, chơi gì cứ mặc sức, còn cácnhân viên kinh doanh cần nói gì thì vẫn cứ nói như thường.8. Thời gian gần đây, công ty Triết Đông gần như bá chiếm thị trường của cácsản phẩm cùng loại. Bởi có sự “dẫn lối” của thủ đoạn kinh doanh củaTrương Hoa mà các thương hiệu khác cũng bắt đầu quen với việc công kíchsản phẩm điện tử của Kinh Thao, điều này khiến cho hàng của Kinh Thaogần như chẳng tiêu thụ được bao nhiêu. Mặc dù hành vi của Trương Hoa khiến cho một số người trong công ty cảm thấy không thỏa đáng nhưng dần dần vẫn bị tâm lý thắng lợi xóa nhòa. Mặc dù lôi kéo những nhânviên kinh doanh của Kinh Thao về, mỗi tháng phải trả riêng cho họ mộtphần lương cơ bản, gần đây, chi phí cho việc chiêu đãi, tiếp khách cũngcó hơi cao, nhưng bù lại, lượng hàng hóa tiêu thụ cũng tăng vọt, hơn nữa lại có thể giáng cho đối thủ cạnh tranh một đòn nặng nề, có như thếcũng là xứng đáng. Trương Hoa cũng bắt đầu cảm nhận được niềmvui sướng khi báo thù thành công. Thực ra, nếu Trương Hoa không nóng vội trả thù Lục Đào, hay nói cách khác, nếu Trương Hoa quên đi thù riêng,chỉ làm tốt việc của mình, dựa vào kinh nghiệm thương trường và khả năng quản lý của bản thân để đánh bại Lục Đào bằng con đường chân chính thìcó lẽ anh sẽ trở thành một quản lý xuất sắc của Triết Đông, thậm chí cóthể trở thành lãnh đạo cốt cán của công ty. Đáng tiếc là mụcđích Trương Hoa vào làm ở Triết Đông chỉ là để trả thù Lục Đào, thànhcông cá nhân không phải là cái mà anh theo đuổi. Vì vậy, Trương Hoa chấp nhận đi ngược con đường phát triển bình thường, đi ngược với con đườngkinh doanh chân chính. Mặt khác, nếu như không có Lục Đào,Trương Hoa chắc chắn không lựa chọn công ty Triết Đông, thậm chí khônglựa chọn ngành này chứ đừng nói trở thành một quản lý xuất sắc. Đây mớilà điểm mâu thuẫn chủ yếu nhất của vấn đề.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]