"Cartel tôi có thể sống cùng anh không?" Câu nói đường đột của tôi khiến anh ấy hơi ngẩn người, lúc này tôi rất muốn tự vả mình mấy phát. Với một người không thân thích, không mấy quen biết mà tôi có thể tùy tiện ngỏ lời muốn dọn đến sống cùng như thế, thật sự rất thiểu năng.
Ấy vậy anh ta lại gật đầu với gương mặt có chút ngây ngô đó, tôi khá ngạc nhiên nhưng lại sung sướng nhiều hơn. Tôi bật cười một cách thoải mái: "Tôi không nghĩ là anh sẽ đồng ý, thật may mắn quá."
Cartel ho khan một tiếng, anh ấy ấp úng trả lời: "Thật ra... Chỉ là tôi... Tôi cảm thấy cậu ở một mình trông có vẻ rất cô đơn, nên cậu có thể dọn đến đây để có người bầu bạn."
Anh ấy nói đúng, ở một mình trong căn nhà mà tôi mua nó khá là trống vắng. Mặc dù tôi đã có một tuổi thơ không đẹp lắm với chính thân phận đáng kinh tởm của mình, nhưng trong sâu thẳm tôi luôn ước ao có một người bạn.
Có lẽ Cartel sẽ là người bạn đầu tiên trong cuộc đời tôi, với suy nghĩ đó của mình tôi vô cùng vui sướng. Đã lâu lắm rồi tôi không có cảm giác tươi mới như vậy.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nhìn vẻ mặt hớn hở của thằng nhóc đó, tôi thấy quyết định đột ngột của bản thân không mấy điên rồ cho lắm, ít nhất tôi tin tưởng thằng nhóc sẽ không làm hại tôi.
Mà tại sao tôi lại có lòng tin với một người xa lạ thế nhỉ? Tôi không rõ nữa, chỉ là đôi mắt màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dare-you-fall-in-love-with-devil-co-dam-yeu-quy/2581975/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.