Cậu thế nào? Suýt nữa không nhận ra cậu.
Trần Gia Dư không ngờ, cơ hội của anh lại tới nhanh như vậy.
Chuyến bay từ Thượng Hải về lại Bắc Kinh vốn dự kiến khởi hành lúc hai giờ chiều bị trì hoãn tới tám giờ tối, tuy nhiên do thời gian chờ tại sân bay của Trần Gia Dư không được tính vào thời gian chấp hành bay nên buổi tối anh vẫn có thể cầm lái.
(Thông thường theo quy định, trong vòng 24 tiếng, phi công chỉ được phép bay từ 8 đến 10 tiếng để đảm bảo an toàn và chất lượng chuyến bay. Sau mỗi chuyến bay, phi công sẽ phải có một thời gian nghỉ ngơi nhất định có thể lên tới 16 tiếng)
Lúc làm thủ tục trước khi cất cánh, anh xem dự báo thời tiết, biết tin có dông lớn tại Bắc Kinh thì thầm thở dài. Nếu không phải khoang chứa nhiên liệu gặp sự cố thì anh đã khởi hành từ mấy tiếng trước, giờ đã yên vị ở nhà rồi. Anh chỉ có thể hy vọng thời tiết khi về tới Bắc Kinh sẽ tốt hơn.
Thế nhưng, mong một đằng, đời một nẻo. Sau khi tiến vào vùng trời Bắc Kinh, Trần Gia Dư vừa nhìn thời tiết, tim đã lập tức chùng xuống. Mưa dông kết hợp với gió giật có thể nói là tình trạng thời tiết mà không phi công nào muốn gặp nhất. Anh liếc thử đồng hồ nhiên liệu, còn tầm một tiếng rưỡi, tính ra vẫn ổn, có thể thử hạ cánh vài lần, nếu không được thì cũng có thể chuyển hướng hạ cánh tới Thiên Tân hoặc thậm chí là Thẩm Dương.
(Gió giật: gió với tốc độ tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-xuong-tu-do-cao-muoi-nghin-met/363907/chuong-27.html