Về sau, Trần Kỳ – chú Trần Gia Dư – xin nghỉ dài ngày để tới chăm sóc Trần Chính. Trần Gia Dư ở Bắc Kinh chờ đợi kết quả điều tra trong bầu không khí vô cùng ngột ngạt, tâm trạng anh cũng đầy thấp thỏm. Vậy nên chờ một tuần sau khi hoàn tất các thủ tục chôn cất, anh bèn bàn bạc với Trần Chính, quyết định đi Mỹ để giải toả tâm trạng.
Thật ra anh đã muốn nghỉ phép từ lâu. Trước đó ngoài Trần Chính cần anh chăm sóc thì điều anh bận tâm nhất là không thể dành thời gian với Phương Hạo. Phương Hạo đã nói rõ với anh rằng điều cậu ấy mong muốn trong mối quan hệ yêu đương là được ở bên nhau, hỗ trợ lẫn nhau, cùng dành thời gian chất lượng cho nhau. Song, ngay khi anh nhắc tới suy nghĩ này, Phương Hạo đã ủng hộ không chút do dự.
Trần Gia Dư cảm thấy hơi có lỗi: “Từ năm ngoái anh cứ đi suốt, không dành nhiều thời gian bên em, lần này đi cũng phải hai tuần.”
Phương Hạo nói: “Bây giờ vụ việc 1713 vẫn đang tiến hành điều tra, anh không thể đi bay, chờ thì cũng chỉ chờ không. Anh nghĩ sự thấp thỏm của anh không biểu lộ ra ngoài sao… Thật sự em cảm nhận được. Kể cả anh không nhắc tới chuyện này thì em cũng đã muốn kêu anh đi đâu đó, bầu không khí tại Bắc Kinh ngột ngạt quá. Em hiểu cảm giác ấy mà, thật đấy. Trước đây em cũng từng trải qua không ít cuộc điều tra rồi.”
“Hầy…” Sự thấu hiểu của cậu ấy đã chạm tới trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-xuong-tu-do-cao-muoi-nghin-met/3537360/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.