Anh chọn ngày đi, tôi mời anh một ly.
Phương Hạo thấy một tài khoản tên jiayuchen kết bạn với mình, ban đầu còn chưa nhận ra đây là ai. Cũng may được đối phương nhắc trên sóng radio, anh mới biết đó là Trần Gia Dư.
Hôm nay bọn họ trên radio không phải rất bình thường sao? Anh ta lại tính bày trò gì đây?
Phương Hạo không rõ lắm nhưng vẫn nhấn chấp nhận. Anh trái lại muốn xem xem đối phương có gì để nói.
Lúc sau, Trần Gia Dư nhắn tin xin lỗi, Phương Hạo cảm thấy anh ta cũng chẳng thật lòng là bao. Quá nửa là sau lần đối đầu trực diện nhận thấy không thể cãi thắng được nên Trần Gia Dư đã đổi phương án khác, muốn tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp.
Về việc vì sao kiểm soát viên không lưu ở sân bay Đại Hưng Bắc Kinh có tới mấy chục người mà Trần Gia Dư lại nhất quyết phải làm thân với anh, Phương Hạo không rõ mà cũng không muốn làm rõ. Khả năng đánh hơi các vấn đề chính trị công sở của anh trước giờ vẫn luôn kém. Ngày trước, Lư Yên cũng từng nói bóng nói gió, thậm chí còn từng nói thẳng mặt: “Phương Hạo, cậu là kiểm soát viên không lưu ưu tú nhất chị từng gặp. Có lẽ cậu trời sinh là để làm công việc này, thế nhưng chị vẫn đến toát mồ hôi hột với cậu.”
Phương Hạo nghe hiểu ẩn ý trong lời nói của Lư Yên. Công việc này không phải chỉ có điều hành tàu bay. Tàu bay không hoàn toàn là máy móc, nó được điều khiển bởi con người. Kiểm soát viên phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-xuong-tu-do-cao-muoi-nghin-met/276952/chuong-8.html