Dù sao thì cậu cũng coi như là đàn em của tôi, về sau trong công việc có gì thì ta thấu hiểu cho nhau.
Sau hai ngày nghỉ, Trần Gia Dư phát hiện một giọng nữ quen thuộc chào đón bọn họ tới Bắc Kinh trên tần số Đài kiểm soát – Lư Yên đã trở lại. Trần Gia Dư khá vui vẻ, còn nhân lúc không quá đông chuyến bay, tán gẫu đôi ba câu với cô.
Vào lúc anh đang hởi lòng hởi dạ thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà vì đã đúng giờ hoàn thành chuyến bay cuối cùng, anh đi ngang qua tiệm cà phê, chợt trông thấy một gương mặt rất quen mắt đi về phía mình. Sau đó, đầu óc còn chưa kịp phản ứng thì chân anh đã không nghe theo sự kiểm soát mà tiến lên trước: “Chờ chút.”
Phương Hạo đang vội mua ly cold brew để còn kịp tới giao ca với Lư Yên nên cũng không nhìn đường. Lúc này, khi bị chặn lại, anh hơi sững người, phải nhìn người kia mất hai giây mới nhận ra đối phương là ai. Trần Gia Dư thì quá nổi tiếng rồi. Đừng nói ở sân bay, có lúc lên Weibo cũng có thể nhìn thấy gương mặt anh ta.
(Cold brew: một loại cà phê được pha bằng cách ủ bột cà phê trong nước lạnh từ 12 – 24 tiếng)
Trần Gia Dư ngược lại không chú ý tới mặt Phương Hạo mà nhìn thẻ ra vào cảng hàng không đeo trên cổ đối phương, xác nhận đây là nhân viên kiểm soát Tiếp cận họ Phương tên Hạo. Trực giác anh vừa rồi quả nhiên đã đúng.
Lúc này Trần Gia Dư mới gọi tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-xuong-tu-do-cao-muoi-nghin-met/276950/chuong-6.html