Điện thoại trực ban của bọn tôi là 12349. Nếu còn vấn đề gì, hoan nghênh anh gọi tới khiếu nạn bất kỳ lúc nào.
Trần Gia Dư cầm bộ đàm. Chạng vạng tối ở Bắc Kinh trời không có gió, tầm nhìn cũng tốt nhưng anh lại không sao vui nổi. Anh đã chuyển sang tần số của bên Tiếp cận được hai phút, được nghe một chuỗi các huấn lệnh, thậm chí còn không thể chen lời vào được. Xem ra hôm nay rất nhiều chuyến bay, sẽ lại phải chờ một lúc.
Giọng vị kiểm soát viên không lưu này nghe có chút biếng nhác, chất giọng đúng chuẩn phát thanh viên không khỏi mang chút âm Bắc Kinh. Anh hơi ngạc nhiên — Tiếp cận Bắc Kinh mấy tuần qua luôn là một giọng nữ quen thuộc khác, còn bên Đài sẽ do Lư Yên – cô bạn ở Đại học Hàng không Dân dụng của anh – trực ca. Trần Gia Dư đã bay chặng này hơn một tháng rồi, có mấy ngày cũng về Bắc Kinh vào tầm giờ này. Lư Yên và anh là chỗ thân quen. Nếu anh hỏi thì Lư Yên sẽ ưu tiên cho anh “đi cửa sau” để được lăn ra trước hoặc hạ cánh trước. Thế nhưng hôm nay hình như gặp phải người khác.
(Đại học Hàng không Dân dụng Trung Quốc: Trường Đại học thuộc quản lý của Cục Hàng không Dân dụng Trung Quốc, nằm tại thành phố Thiên Tân, Trung Quốc)
Quả nhiên, Phương Hạo rất nhanh đã từ chối yêu cầu của anh: “Air China 1332, mặt đất có sự vụ, đường cất hạ cánh 17L không được, hạ và giữ độ cao 3600.”
Trần Gia Dư lập tức trả lời: “Vậy xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-xuong-tu-do-cao-muoi-nghin-met/276947/chuong-3.html