Trần Gia Dư rõ ràng đã coi Phương Thịnh Kiệt là người nhà, thế nhưng anh lại chưa coi anh ấy là người nhà
Tuy ngày 30 tháng 12 không đúng hôm Giao thừa nhưng Phương Hạo vẫn chuẩn bị rất nghiêm túc. Anh tham khảo lịch trình đi Nhật Bản được Trần Gia Dư đánh dấu trên lịch làm việc. Hai ngày sau năm mới là anh ấy đã đi rồi. Giai đoạn này vừa đúng đợt cao điểm du lịch Tết, cũng là thời gian bận rộn nhất trong năm của kiểm soát viên không lưu và phi công, ước chừng trong một, hai tháng tháng này sẽ rất khó để có thời gian ở bên nhau hẳn hoi. Vậy nên hôm nay là cơ hội hiếm hoi hai người có thể thoải mái ăn mừng và ở riêng với nhau.
Sáng ngày 30 Phương Hạo không phải đi làm, anh bèn dọn dẹp nhà cửa rồi đi dạo cửa hàng nội thất, mua về một tấm thảm mới cho phòng khách. Trên đường mua thảm anh còn chấm được mấy chiếc đèn nho nhỏ hình ngọn nến nên mua cùng luôn, dự định sẽ làm một bữa tối dưới ánh nến. Lần này, anh nói với Trần Gia Dư rằng anh sẽ tự mình đi chọn mua, không cần anh ấy đặt rau quả tươi tới nhà anh nữa. Tuy rằng như vậy bớt việc hơn nhưng cũng đắt hơn kha khá, lúc rảnh thì Phương Hạo vẫn tự đi mua.
Chỉ thị của Trần Gia Dư rất đơn giản, làm cơm rồi làm tình. Mà quả thực thì một cái thỏa mãn vị giác, một cái thỏa mãn cơ thể và tâm hồn, chuyện vui vẻ nhất trần đời cũng chỉ đơn giản vậy thôi.
Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-xuong-tu-do-cao-muoi-nghin-met/1852402/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.