Dù nói không vội nhưng Phương Hạo vẫn lái xe ở mức vận tốc tối đa dành cho làn đi nhanh trên đường cao tốc. Nửa đêm lái xe tới Song Tỉnh cũng mất phải bốn mươi phút. Ban đầu Phương Hạo bật sách nói nhưng nghe được một nửa thì phát hiện bản thân không tập trung nghe nên dứt khoát tắt đi.
Phương Hạo nhớ lại hồi mới được điều tới Đại Hưng, anh chuyển nhà tới gần sân bay, cách khu vực nội thành rất xa, không thuận tiện cho việc hẹn hò, tụ tập. Khi ấy, anh từng nhắc tới với đám bạn về một thuyết mà bị mấy người bạn thân gọi đùa là thuyết “một tiếng lái xe” – Người khiến anh sẵn sàng lái xe một tiếng đồng hồ để vào nội thành gặp mặt thì mới là thích thật lòng. Lúc trước, khi Cố Thuần hẹn gặp Phương Hạo lần hai, anh đã vì chuyện đi vào khu vực nội thành mà lưỡng lự mãi, về sau Cố Thuần bằng lòng lái xe ra khu ngoại thành để tìm anh thì hai người mới gặp mặt. Giờ đây, Phương Hạo nghĩ lại về bản thân của hiện tại. Mười hai giờ khuya, anh đã tắm rửa, đánh răng chuẩn bị lên giường nắm, bị một cú điện thoại của Trần Gia Dư gọi dậy để rồi bây giờ anh phóng xe vào khu vực nội thành trong đêm tối. Hơn nữa, đó còn là do Phương Hạo đề nghị chứ đối phương không hề yêu cầu. Đây là quan tâm, là bận lòng, cũng là thật lòng thích một người nhỉ. Phương Hạo thích những giây phút mạnh mẽ của Trần Gia Dư, lại đau lòng trước những lúc yếu đuối của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-xuong-tu-do-cao-muoi-nghin-met/1852394/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.