- Tôi.....
"Gầm!"
???
Tất cả mọi người đều ngẩn tò te nhìn nam chính, chán thật cậu ta chưa gì hết mà đã đổ gục xuống bàn mất rồi.
- Này....
"Quạ... quạ..." Chán thật sự, cứ như thế câu hỏi của tôi đã trở nên vô dụng.
Anh Dương Tuấn Thiên bật cười thành tiếng, chê thắng em trai của mình mới đó mà đã gục ngã.
Thôi thì chủ nhà đã ngủ luồn rồi thì khách còn ở đầy chi nữa.
Sau khi cùng anh Tuấn Thiên đỡ Hạo Hiên về phòng thì Tấn Khang và mọi người cũng tạm biệt hai bác về nhà.
Tôi vẫn ở lại giúp vì muốn bác gái dọn sạch chỗ mới "ăn nhậu" khi nãy.
Thảo Ly và Mỹ Dung muốn ở lại phụ nhưng bây giờ đã gần 21 giờ rồi. Không về nữa là ngủ ngoài đường thật đó.
Còn tôi thì nhà gần đã thế còn không ai quản nên về giờ nào mà chả được.
Hai bác cứ vào nghỉ ngơi đi ạ. Cháu là người nghỉ ra trò này nên cứ để cháu dọn cho.Vậy sao được, để con dẹp một mình thì trễ lắm.Có sao đâu ạ, chỗ này cũng ít mà. Cháu nói thật đấy, nguyên ngày hôm nay đã làm phiền nhà bác rồi. Bây giờ hãy để cháu dọn cho ạ.Thấy tôi cứ năn nỉ mãi anh Tuấn Thiên cũng lên tiếng nói giúp. Thành công đưa hai bác về phòng ngủ.
Chỗ này có bấy nhiêu thôi thì không thể làm khó Lý An Nhiên được, vì so với đám tiệc vẫn còn ít hơn nhiều mà.
Tôi đang đứng rửa chén thì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-vo-chau-hoa-cuop-nam-chinh/3623479/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.