Sau sự cố lần trước, Lưu Thảo Ly không dám đến gần tôi nửa bước trừ khi có việc cần bàn hay công việc nhóm mới quay xuống bàn tôi để nói chuyện.... Còn không là im như tờ! 
Như thế cũng chả sao cả, càng thuận lợi cho việc để nam chính sáng mắt ra thôi. 
Mà phải công nhận, dạo này Dương Hạo Hiên nói chuyện với tôi nhiều hơn trước rõ đã vậy còn hơi ân cần quan tâm nữa.... Đừng nói anh nam chính chuyển qua thích tôi rồi nhaaa??? 
Chắc không đâu! Chắc vì hơi thân hơn nên dễ dãi xíu vậy mà. Hơn nữa, Hạo Hiên cũng thuộc dạng người biết lắng nghe và quan tâm đến mọi người nữa. 
Tự nhiên tự nghĩ rồi tự hụt hẫng vậy ta? 
Buổi thi văn nghệ lần trước mặc dù tôi đúng là được yêu thích hơn nhưng vì bài hát của Thảo Ly hợp với trường hơn nên nhà trường vẫn quyết định cô ấy sẽ là người trình diễn lại ngày hôm nay. 
Vậy cũng tốt, chỉ cần tôi thắng nữ chính là được rồi, còn ai hát lại không quan trọng. Vì hôm nay là ngày lễ kỉ niệm trường nhưng đại hội thể thao cũng được diễn ra, thế nên tôi quyết định đến và xem Dương Hạo Hiên thi đấu còn ngon hơn nhiều. 
Cả nhà thi đấu đông kín người, cũng may tôi có nhờ Trương Tấn Khang dành chỗ cho tôi và Mỹ Dung trước. Để chen được vào đám đông đó thì cũng là cả một vấn đề rồi chứ nói chi tranh giành chỗ. 
Tôi đến là vừa kịp lúc trận đấu bắt đầu, khi tiếng kèn vừa dứt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-vo-chau-hoa-cuop-nam-chinh/3621213/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.