Sáng hôm sau, bầu trời thì trong xanh mây thì trắng xóa. Thiết nghĩ, hôm nay sẽ có chuyện gì vui đang chờ Huỳnh An Nhi không đây. 
Tôi bước xuống giường, không nhanh không chậm đi vào nhà vệ sinh. Nhìn bảng thân trong gương mà lòng chở đầy tâm sự, tôi đến thế giới này ấy vậy mà cũng sắp một tuần rồi nhỉ? Thời gian đúng là chẳng đợi một ai, nhanh thật! 
- Chào buổi sáng Mỹ Dung. 
- Là An Nhi à hôm nay đến sớm vậy? 
Không giấu gì cậu vì tớ biết hôm nay nam chính phải đi sớm để hộp nên thức sớm vậy mà cũng không đón kịp cậu ấy. 
- Vì hôm nay đẹp trời nên tớ dậy sớm thôi mà. 
Vừa đặt mông ngồi vào bàn thì Trương Tấn Khang ở dưới cũng đi lên phía bàn tôi nhiều chuyện. 
- Mà cậu đã chọn bài gì rồi An Nhi? 
- Bài hát à.... Tớ chưa nghĩ ra nữa..... Hì. 
Tôi đáp xong thì khì cười làm cho hai người bạn kia thấy tôi lạc quan đến mất trí rồi. Nể tình họ tốt với tôi nên tôi cũng không làm người ác nữa, bật mí cho họ một tí. 
- Được rồi, thật ra thì bài hát đó do tớ sáng tác nên bây giờ chưa biết nên đặt tên gì. 
- Hả??? Thật luôn sao? Huỳnh An Nhi cậu thật ngầu quá đi! 
Chuyện nhỏ ấy mà, hai cậu la lớn như vậy lộ bí mật tớ hết bây giờ. Suỵt, nhỏ tiếng thôi. 
Nụ cười bí hiểm của tôi làm cho Tấn Khang và Mỹ Dung phải tin đây là sự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-vo-chau-hoa-cuop-nam-chinh/3621209/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.