Cái gọi là sống qua ngày chính là có cơm ăn, áo mặc.
Hai người cứ yên lặng sống qua vài ngày, nên cũng chẳng có đại sự gì. Bởi vì không cần kiêng kỵ nàng nữa, ban đêm hắn cũng bắt đầu ngồi vận công, từ từ hắn cảm thấy kinh mạch trong cơ thể vốn trì trệ đã bắt đầu hoạt lạc, nhưng hắn vẫn không dám khinh thường mà buông lỏng, vẫn tiến hành vận công như cũ, tức là lúc nào nên luyện công thì luyện, nên cả người cảm thấy sảng khoái hơn rất nhiều.
Ngư Tiểu Nhàn nấu xong thuốc rồi bưng tới cho hắn, nhắc hắn uống lúc còn nóng, sau đó ngồi một bên may vá.
Hắn đem thuốc uống một hơi cạn sạch, liếc nàng một cái, ban ngày nàng ngâm mình trong đống vật liệu gỗ để bào, cưa, gọt, chặt, đục, xem ra chúng cũng không làm khó được nàng, buổi tối lại phải đối phó với khối vải đay kia, chỉ là, nàng ứng phó với mấy khúc gỗ thì rất thành thạo, còn về việc châm tuyến này. . . . . . Hắn cũng không dám đưa ra bình luận.
"Muội tử, muội tử, ngươi có ở nhà không?" Là giọng của An tẩu tử, An tẩu tử thấy trong nhà có ánh đèn, đoán là có người ở nhà, nở nụ cười, nhanh chân đi tới .
Trong nhà chính, Điền Thập Tứ đang nhắm mắt dưỡng thần, Ngư Tiểu Nhàn đang ngồi trên giường đất, nhân cơ hội vứt công việc trong tay nói:"Tẩu tử, làm sao ngươi lại rảnh rỗi tới đây, không phải ở nhà xem Tranh ca nhi làm bài tập sao?"
Hai người cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-noi-ban-sat-duong-vuong-gia/2087442/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.